*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Diệu Diệu nhìn Hà An. “Anh không đi à?”
Hà An kéo Hạ Diệu Diệu lại, quay đầu nhìn Khổng Đồng Đồng. “Bọn tôi cũng đi trước đây.”
“Được thôi, bye bye.”
“Em làm gì thế? Sao còn chưa đi?”
“Anh còn kéo nữa hả?” Vội gì chứ, trước mặt bao nhiêu người như vậy, khó xử lắm, sau này có còn muốn để cho cô làm người nữa không đây.
Hà An dừng lại, nghiêm túc nhìn cô. Hạ Diệu Diệu thấy vậy vội nói: “Đi thôi, đi thôi.” Lôi lôi kéo kéo khó coi chết đi được ấy. “Chơi vui vẻ nhé.” “Sáng mai là thứ bảy, không cần quay về.” “Bảo bối, nhớ mang bao!” “Câm miệng!”
Vương Niệm Tư sắc mặt cứng nhắc dẫn Thẩm Tuyết ra ngoài, sau khi đi ra ngoài rồi mới phát2hiện không gặp được người muốn gặp, bỗng lo lắng hỏi: “Người đâu rồi?”
Chúng tôi không phải là người à: “Họ đi trước rồi.” Tiền Quân và Vương Phong Long có thể về ký túc xá, Hạ Diệu Diệu, Hà An một nam một nữ sẽ không ở trong phòng cậu bỏ tiền thuê, đương nhiên là chỉ còn lại họ đứng đây. Cậu thấy còn cần có người nào nữa?
Khổng Đồng Đồng châm chọc nhìn Vương Niệm Tư và Thẩm Tuyết, thấy vô cùng phản cảm hành vi tối nay của Vương Niệm Tư.
Sắc mặt Thẩm Tuyết đã trắng bệch đi. Làm sao bây giờ? Cô ta phải làm sao đây? Sắc mặt Vương Niệm Tư càng khó coi hơn, chẳng lẽ mọi việc họ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591339/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.