*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thực ra Hạ Diệu Diệu kẹp không hết nên tiện tay vứt dưới đáy hộp.
Tại sao Hạ Diệu Diệu lại có những thứ đồ tuyệt vời thế này? Vương Niệm Tư nhìn về phía Thẩm Tuyết, vẻ mặt rất lấy làm lạ. Thẩm Tuyết vẫn đang nghiên cứu túm lông, điệu bộ rất đỗi băn khoăn khó hiểu, cuối cùng không thể không chịu thua: “Ngoài việc thấy sờ nó rất thoải mái, đôi mắt sáng ra tớ chẳng thấy có gì2đặc biệt cả.” Nói rồi cô ta tiện tay cầm một chiếc kẹp tóc màu đen khác lên: “Còn không đẹp bằng chiếc này.”
Ánh mắt của Vương Niệm Tư bỗng bị thu hút bởi chiếc kẹp tóc trong tay cô ta, thậm chí quên cả những chuỗi kẹp ngọc Đông Châu đang được bày ngay ngắn trên bàn. Chiếc kẹp tóc đó lại càng tinh xảo hơn, trên đường viền chủ đạo màu đen mảnh mai không mấy bắt mắt, không ngờ bên trên lại đính một viên kim cương màu hồng, mà mỗi cara của nó có giá gần bốn mươi vạn đô la Mỹ! Nhà cô kinh doanh chuỗi cửa hàng trang sức bao nhiêu năm nay, cũng mới chỉ qua tay một viên kim cương hồng 5 cara mà thôi!8Vương Niệm Tư kinh ngạc để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591332/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.