*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Tuyết vừa nghĩ vừa lo lắng nhìn Niệm Tư: “Cậu đừng nói với tớ là vừa nãy cậu đang nhìn cậu ta đấy nhé!” Nét mặt Vương Niệm Tư không hề thay đổi, mà lại càng dịu dàng hơn: “Không được sao? Tớ chỉ hỏi vậy thôi.” Tất nhiên là không được, hỏi cũng đừng hỏi, Hà An là cái thá gì, nghèo nàn, không có tí gu nào, bình thường, nói trắng ra8là chẳng đáng một xu. Loại người như anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591320/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.