Ta là lão thái quân của Hầu phủ, cả đời tần tảo lo toan, vậy mà đám con cháu trong phủ không một ai ra hồn.
Cuối đời lại phải chịu cảnh cả nhà bị c.h.é.m đầu, tru di cửu tộc.
Sống lại một đời, ta quyết tâm sống tiêu d.a.o khoái ý, trước tiên là phá sạch gia sản, sau đó lần lượt tiễn từng đứa xuống hoàng tuyền.
—
“Thẩm lão thái quân, Thái hậu nương nương có dặn, nể tình tuổi cao đức trọng của người, để lại một chút thể diện cho nữ quyến trong phủ.”
Chỉ huy sứ Cẩm y vệ – Giang Hoài – đích thân dâng lên một chén rượu độc, đôi mắt đen lạnh như băng chợt thoáng một tia xót thương hiếm hoi.
“Lên đường sớm một chút đi, đừng để bản quan khó xử.”
Tay ta run rẩy đón lấy chén rượu, đôi mắt đục ngầu đảo quanh gian phòng, không kìm được nước mắt trào ra.
Bấy nhiêu năm ta nhẫn nhục chịu đựng, tận tâm tận lực vì gia đình, không ngờ kết cục lại như thế này.
Thôi cũng được, con cháu là nợ, kiếp trước ta thiếu các ngươi, kiếp này coi như trả sạch.
“Bà nội! Bà nội cứu con với —— ”
“Mẹ ơi! Con không muốn c.h.ế.t! Mẹ mau vào cầu xin Thái hậu đi!”
Tiếng khóc lóc vang vọng khắp nơi, ta nhắm mắt lại, ngửa cổ uống cạn chén rượu độc.
Ta tên là Thẩm Văn Quân, mười bảy tuổi gả vào Hầu phủ, nửa đời trước cũng xem như bình yên thuận lợi.
Cho đến khi con trai độc nhất Thẩm Đào của ta, tự ý từ hôn mối hôn sự mà ta đã chọn, quỳ xuống trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-con-chau-pha-gia-chi-tu-ta-tro-lai-tieu-sach-gia-san/4891369/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.