--- ------Hôm sau---- -----
"Ta không thích ngươi, ta chán ghét ngươi!" thanh âm này không phải của ai khác mà chính là Tư nhi, nàng giận dữ nhìn Ngải Vân đang nịnh nọt trước mặt lớn tiếng nói.
"Con…con chán ghét ta?" Ngải Vân vì câu nói này của Tư nhi mà suy sụp ngã ngồi trên đất, vì cái gì chứ, nàng làm sai chuyện gì sao? Vì sao Tư nhi lại chán ghét nàng đến vậy?
“Đúng vậy, ta chán ghét ngươi, ngươi tối qua làm gì mà cứ ôm lấy ta ngủ, ta thật vất vả mới có thể gặp lại mẫu thân, ngươi theo chúng ta ngủ thì lo mà ngủ đi, ôm lấy ta làm gì chứ, thật đáng ghét!” đối với việc ba người tối qua ngủ chung một giường, Ngải Vân cứ ôm chặt lấy mình ngủ khiến nàng không gần được Miên Miên hiển nhiên là có chút bất mãn.
"Ta... Ta là mẹ ruột của ngươi a!" Ngải Vân vội vàng nói.
“Ngươi mới không phải mẹ ta, ta nhìn sơ cũng thấy ngươi là người xấu rồi, bất quá ta cũng không muốn so đo với ngươi, mẫu thân ta nói làm người thì phải độ lượng, hơn nữa ta cũng biết con gái ngươi đã đi Thiên quốc nên chuyện tối ta bỏ qua, thỉnh ngươi về sau đừng coi ta như con gái ngươi, được không?” Tư nhi vẻ hiểu chuyện nói, tuy còn nhỏ nhưng suy nghĩ lại không hề ngây thơ chút nào.
"Tư nhi..." Ngải Vân nhìn nữ nhi của mình đã trở thành người xa lạ mà không khỏi đau đớn.
“Tư nhi không được vô lễ!” Miên Miên vừa đi tản bộ về đã chứng kiến Ngải Vân ngồi trên đất, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-xa-vuong-thinh-bo-di/1523233/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.