Trong khách điếm bình dân thỉnh thoảng truyền đến thanh âm vui đùa phi thường dễ thương của hài nhi, loại thanh âm thực sự rất dễ nghe…
“A…a…” tiểu hài tử trong lòng Miên Miên không ngừng khua khua bàn tay nhỏ bé vẻ vô cùng vui thích, toàn bộ ánh mắt kinh ngạc trong phòng đều đổ dồn về phía tiểu công chúa vừa ra đời này.
“Mẹ, nàng đẹp quá, so với người thì đẹp gấp vạn lần a!” Tử Tử đứng trước mặt Miên Miên không nhịn được kêu lên rồi bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng chạm tới gương mặt non mềm của tiểu công chúa.
“Nương nương, nàng thật đẹp, ta chưa từng thấy qua công chúa nào xinh đẹp như nàng a!” Vô Tình nhìn tiểu công chúa không giấu được kinh ngạc, nàng thật sự rất đẹp, làn da mỏng manh trắng mịn, lông mi dài cong vút mà đặc biệt là đôi tử nhãn kia, nàng chưa bao giờ thấy qua nữ hài tử nào có đôi mắt tím đẹp đến độ tỏa sáng như vậy.
Dạ Mị mỉm cười đưa tay ôm lấy tiểu công chúa từ trong lòng Miên Miên, tiểu gia hỏa đột ngột bị bế lên chớp chớp đôi mắt to nhìn Dạ Mị rồi cười rõ tươi.
“Năm ngàn năm rồi, cuối cùng thì hoàng gia cũng có được tiểu công chúa đầu tiên, không thể tin là ta lại may mắn đến vậy!” Dạ Mị trong đáy mắt hiện lên tia thán phục cùng vui mừng không thôi.
“Cái gì?” Miên Miên đứng bật dậy hỏi lại Dạ Mị, “Ngươi nói nàng là công chúa đầu tiên của Thụy Tuyết quốc suốt năm ngàn năm qua?”
“n!” Dạ Mị gật đầu rồi nói: “Năm ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-xa-vuong-thinh-bo-di/1523221/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.