“Tướng quân, chúng ta nên làm gì bây giờ?” bọn thị vệ khó hiểu nhìn về phía Lôi Ảnh, cái hốc cây này không lớn nên chỉ có thể chứa được ba bốn người là cùng mà chỉ một mình con thần khuyển đã chiếm mất hai chỗ, tự nhiên chỗ còn lại là dành cho tướng quân rồi, bất quá Lôi Ảnh cũng không có ở trong đó.
Lôi Ảnh nhìn ra ngoài trời đang mưa to gió lớn rồi lại nhìn đám thị vệ nấp dưới các gốc cây gần đó có chút nhíu mày nói: “Ta cảm thấy trận mưa có gì đó không đúng lắm nhưng mà mặc kệ là nguyên nhân gì, ngày hôm nay với chúng ta khá bất lợi, thần khuyển ghét mưa vì trong mưa nó không thể đánh hơi được, việc truy đuổi của chúng ta cũng bị trì hoãn theo, ta nghĩ lần trì hoãn này không phải thời gian mà chính là tính mạng.”
“Tính mạng?” hai tên tướng quân có chút không hiểu hỏi lại.
“Ta khẳng định hai ngày nay bọn hắn nhất định mệt không chịu nổi rồi, vốn là chúng ta có thể thừa cơ này bắt được bọn chúng nhưng đột nhiên lại có trận mưa này, cho bọn chúng không những có thời gian nghỉ ngơi mà còn có thể tranh thủ chạy trốn, cái này có khác nào trận mưa cứu mạng đâu?” Lôi Ảnh bình tĩnh nói.
Hai tên tướng quân nghe vậy vội nói: “Vậy tướng quân, chúng ta mau tranh thủ thời gian phía người đi nghe ngóng gần đây xem có chút tin tức gì không?”
Lôi Ảnh khẽ gật đầu tán thành, hai thị vệ nghe lệnh lập tức rời đi.
Lôi Ảnh lúc này chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-xa-vuong-thinh-bo-di/1523218/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.