“Bệ hạ…bệ hạ tha mạng cho thiếp a…” trong ngục tối, âm thanh thê lương của Nhu phi không ngừng cầu xin, dưới chân nàng còn có một cỗ thi thể lạnh băng của thiếp thân nha hoàn Tiểu Linh.
Dạ Mị mặt không biểu tình ngồi trên ghế xem Nhu phi đã bị đánh đến thương tích đầy mình khinh thường cười cười, bộ dáng hắn lúc này cực kỳ lãnh khốc.
“Bệ hạ, thiếp đến tột cùng đã làm sai chuyện gì mà người đối xử với thiếp như vậy?” Nhu phi nước mắt lưng tròng hỏi.
Dạ Mị cười lạnh, “Ngươi đã làm những chuyện tốt gì chẳng lẽ ngươi không biết? Năm năm trước ngươi trăm phương nghìn kế hại chết Nghi phi rồi lại giá họa cho Miên Miên, ngươi nói, đã đủ cho ngươi xuống địa ngục chưa?” thanh âm Dạ Mị lạnh như băng sơn.
“Người…người làm sao biết được?” Nhu phi nghe Dạ Mị vạch tội mà không khỏi trừng lớn hai mắt, nàng đã hiểu vì sao Tiểu Linh phải chết, mà nàng tại sao lại phải ở trong ngục tối này.
“Nhu phi, năm năm trước khi Ngất phi biến mất, bệ hạ cũng đã bắt đầu nghi ngờ ngươi rồi, sự xuất hiện của ngươi đêm đó rất khả nghi, Ngất phi là một nữ tử yếu đuối, nàng như thế nào lại có nhiều khí lực như vậy ám sát Đổng phi lại thương tổn ngươi đâu này? Mà tính tình ngươi hung ác như vậy làm sao có thể để Ngất phi đâm bị thương đây?” Đức công công nhìn Nhu phi nói.
Nhu phi nghe vậy liền quay qua nhìn Dạ Mị hỏi: “Năm năm trước người đã biết chân tướng thì vì sao đến bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-xa-vuong-thinh-bo-di/1523183/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.