Ngồi trong chiếc kiệu xa hoa, Miên Miên không hề cảm thấy vui vẻ bởi vì nàng biết lát nữa đây khi gặp lại Ngải Vân thì sóng gió sẽ lại bắt đầu, nàng cảm thấy có chút luyến tiếc những năm tháng yên bình vừa qua!
“Ta là cha ngươi!” Dạ Mị nhìn bản sao thu nhỏ của mình kêu lên. Chết tiệt! Hài tử này mở miệng ra liền kêu hắn là lão gia hỏa, hắn có già như vậy sao?
“Bổn soái ca mới nói, ta không kém cha!” nói rồi hất đầu hướng ánh mắt về nơi khác không thèm để ý tới Dạ Mị.
“Này, ta là cha ngươi, ngươi lễ phép chút được không?” Dạ Mị nói rồi vội vàng tiến tới kéo gần khoảng cách giữa hai người.
“Ngươi làm loạn cái gì? Là ta sáng chói hơn ngươi, còn nữa, ta với ngươi thân quen lắm sao?” nói rồi trực tiếp đi đến trước Miên Miên, đôi lông mày nhíu lại vẻ đắc ý nằm trong lòng Miên Miên.
“Tiểu tử, ngươi lớn như vậy rồi mà vẫn còn nằm trong lòng mẹ không xấu hổ sao? Dạ Mị vội vàng tới cạnh hắn nói.
Tử Tử nghe vậy chỉ hừ một tiếng, hai tay vòng qua ôm chặt Miên Miên, đầu thì chôn sâu trong ngực nàng nói một câu khiến Dạ Mị đùng đùng nổi giận: “Oa, thật mềm mại, co giãn tốt nha!”
Dạ Mị trên chán nổi gân xanh, thật làm người ta tức chết mà, tiểu tử này như thế nào lại dám làm chuyện này trước mặt hắn a?
"Dạ Tử Hào!" Miên Miên nhướn mày không vui nói.
Tử Tử đang tựa đầu lên ngực nàng nhanh như chớp lập tức bật dậy đứng im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-xa-vuong-thinh-bo-di/1523178/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.