Miên Miên không hiểu vì sao mình lại đi tới bờ hồ, tiềm thức nàng không cho phép nàng dừng lại, vì vội vã mà bụng nàng đã có chút đau đớn, nhưng là nàng vẫn không có dừng lại.
Đợi đến khi nàng tới gần Yên hồ thì cảm giác bất an càng lớn hơn. Bây giờ nàng mới hiểu tại sao hồ này lại có tên là Yên hồ, không khí ở đây tĩnh lặng đến u ám, Miên Miên mang theo nghi hoặc cũng đau đớn tiến sâu vào, thấy chung quanh không một bóng người Miên Miên đang định quay lại thì một thanh âm rất nhỏ truyền tới, tuy nhỏ thôi nhưng khiến Miên Miên không khỏi run lên, cước bộ tăng nhanh tiến lại gần.
"Van cầu ngươi... Van cầu ngươi cứu nương nương a, cầu van ngươi..."
“Không cần cầu, hai ngươi đều phải chết!”, giọng nói âm lãnh vang lên khiến giọng nói của người kia bị lấn át hắn, Miên Miên trong vô thức vội chạy lại.
"Dừng tay!" Miên Miên không hiểu vì sao mình lại hét lên như vậy, nàng cơ bản chưa kịp nghĩ gì đã lao cả người tới.
Miên Miên đột nhiên xuất hiện khiến cho cả Ngải Vân lẫn Nhu phi sững sờ. Miên Miên thấy các nàng kinh ngạc nhìn mình cũng không mấy ngạc nhiên, theo ánh mắt Nhu phi nhìn xuống đất khiến nàng vô thức đưa tay bịt miệng để tránh la lên. Trên mặt đất là một mảng máu lớn. Tiểu Lam nằm bất động trên vũng máu, mà bên cạnh đó bóng dáng đang thở gấp kia khiến cho nàng không tài nào kìm được nước mắt.
“Ngốc…nha đầu ngốc!” Ngực Nghi phi đã nhuộm đỏ hồng nhưng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-xa-vuong-thinh-bo-di/1523167/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.