“Mưa sao băng a, mau mau nhắm mắt cầu nguyện a!” Miên Miên hưng phấn nắm lấy tay Dạ Phong nói trong nỗi kinh ngạc cùng vui sướng, mà Dạ Phong lúc này chỉ mỉm cười nhìn nàng. Miên Miên thấy hắn không nói gì thì đưa mắt nhìn, rất bất ngờ vì giờ phút này đây tay nàng đang nắm chặt lấy tay Dạ Phong.
Miên Miên vội vàng thu tay lại, mặt đỏ như trái cà chua.
“Cầu nguyện? Làm vậy dưới ngôi sao đang rơi là cầu nguyện sao?” Thấy nàng xấu hổ Dạ Phong liền đổi đề tài nói chuyện.
Miên Miên nghe hắn hỏi không giấu nổi mừng rỡ nhìn lên bầu trời cười nói: “Đúng vậy, ở quê hương ta gọi cái này là mưa sao băng a, ngươi xem…”, nói rồi hai tay chắp lại nhắm mắt nhìn lên bầu trời trầm mặc.
Phải mất mấy giây Miên Miên mới mở mắt vui vẻ cười nói: “Tuyết vương gia, ngươi cũng mau tranh thủ thời gian nhắm mắt cầu nguyện a, rất linh đó nha!” Nàng vội vã thúc giục hắn.
Dạ Phong nghe vậy chỉ cười nhàn nhạt nhưng vẫn học theo bộ dáng nhắm mắt chắp tay nhìn lên trời của nàng mà trầm mặc mấy giây. Miên Miên thấy thế không khỏi tranh thủ nhìn khuôn mặt tuấn tú của hắn, nội tâm không khỏi rung động, cái cảm giác này là gì a? Vì sao nàng lại có cảm giác này a? Miên Miên có chút khó hiểu nhíu mày, vì sao nàng hễ thấy đại mãng xà là kinh hãi té xỉu mà vì sao nắm lấy tay hắn nàng lại không có chút sợ hãi nào?
“Ngươi đang suy nghĩ chuyện gì?” Dạ Phong cầu nguyện xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-xa-vuong-thinh-bo-di/1523134/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.