"Các nàng... Các nàng chết rồi hả?" Miên Miên sợ hãi nhìn về phía Vô Tình, biểu tình như muốn nói cho nàng biết thật là dọa chết người rồi, đang yên đang lành sao lại chết ngay trước mặt nàng chứ.
Vô Tình nghe vậy đứng lên xem xét vết thương trên người không thèm nhìn nàng một cái. Miên Miên thấy thế vội càng đứng dậy chạy tới lôi kéo nàng ta: “Ngươi muốn đi đâu? Hiện nay chỗ này nguy hiểm chúng ta vẫn là nên trốn đi a…”
Vô Tình nghe vậy lườm nàng nói: “Đã sợ chết mà còn dám mạnh miệng?”
“Đó không phải việc quan trong, ngươi hiện tại đang bị thương nặng nha, ngươi vịn ta mà đi, có việc gì ta giúp ngươi…”
"Vì sao phải giúp ta?" Vô Tình như trước nhàn nhạt hỏi
“Bởi vì ngươi không phải người xấu a!” Miên Miên thành thật nói.
Nghe vậy Vô Tình khóe miệng kéo ra thành tia cười: “A, thật là một lý do ngu ngốc, người như ngươi không thích hợp ở trong cung, nói không chừng sẽ có ngày giống như các nàng ta!”
“n…” Miên Miên cắn chặt bờ môi gật gật đầu, nàng biết a, thế nhưng nàng không có cách nào làm ngơ a.
“Về sau vẫn là nên bớt lo chuyện bao đồng đi!” Nói xong liền bỏ đi để lại Miên Miên vẫn mờ mịt trông theo.
Một lúc sau, nàng hít sâu một hơi, vẫn là nên tranh thủ quay lại hoán tẩy phòng a, phải gấp rút chuẩn bị kế hoạch xuất cung thôi. Nghĩ tới đây, nàng vội vã chạy đi.
Vô Tình thấy nàng đã rời đi liền từ phía sau đại thụ đi ra, ánh mắt nhìn chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-xa-vuong-thinh-bo-di/1523123/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.