"Ngươi là muốn ta động thủ hay tự mình động thủ đây?" Dạ Mị nhíu mày hơi nheo mắt, đuôi mắt tà mị nhìn về phía nàng, thanh âm bình tĩnh như không. 
Miên Miên nghe vậy khóe miệng co lại, thấy hắn đáy mắt lạnh băng, lòng của nàng bắt đầu run lên sợ hãi không biết phải làm sao mới phải? Nếu nàng không cởi, chắc chắn tên đại mãng xà biến thái này sẽ giết các nàng kia… nhưng là, nàng không có cam đảm cởi đồ trước một con rắn a… 
"Ngươi đây là được lợi còn muốn hơn sao? Muốn trẫm giúp ngươi?" Khóe miệng hắn giương lên một tia trào phúng nhìn nàng chằm chú.. 
"Mới không phải!" Miên Miên thoáng nổi giận kêu lên: "Cởi thì cởi, đại trượng phu dám làm dám chịu a." Nàng thở phì phì đưa tay cởi dây lưng bên hông mình, tại thời khắc tay nàng chạm vào dây lụa nàng bắt đầu do dự, nhưng chỉ lát sau, nàng giống như đã đưa ra quyết định, đem dây lụa kéo xuống đưa tới trước mặt Dạ Mị nói: "Tốt rồi, có thể tiếp tục chưa?" 
Dạ Mị nhìn dây lưng trong tay nàng có chút không vui nhíu mày. Miên Miên thấy thế liền cướp lời giải thích trước: “Ngươi là nói thua phải cởi một lớp y phục, cái này là dây lưng chắc cũng được tính là một lớp đi.” Miên Miên mặt đỏ phừng, bất kể giá nào nàng cũng không thể cởi a. 
Nghe lời giải thích của nàng, Dạ Mị đột nhiên cười ra tiếng, duỗi ngón trỏ day day trán. Lát sau hắn cố nín cười gật gật đầu đón lấy dây lưng trong tay nàng rồi chỉ vào nén 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-xa-vuong-thinh-bo-di/1523116/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.