“Ngươi… Ngươi nói đây là chỗ ngủ của đại mãng xà? Ách?” Miên Miên kinh ngạc nhìn hắn không tự giác nuốt nước miếng.
Dạ Mị nhìn nàng khuôn mặt khẩn trương như thế rồi lại nhìn thủy tinh bị nàng đập vỡ lạnh nhạt nói: “Chắc ngươi biết thứ ngươi đập vỡ là thủy tinh ngàn năm mà dân chúng bình thường tám đời không ăn không uống cũng không mua nổi.” Nói xong, trên mặt vẫn nhạt như nước.
“Cái gì? Mắc như vậy?” Nghe vậy, Miên Miên kinh ngạc nhìn thứ đồ thủy tinh vỡ tan tành trên mặt đất, trái tim bé nhỏ theo câu ‘người bình thường tám đời không ăn không uống cũng mua không nổi’ mà bịch bịch nhảy, tiếp đó rất nhanh ngồi xổm xuống thò tay bắt đầu nhặt thủy tinh.
“Ngươi làm cái gì?” Dạ Mị nhìn nàng nhặt thủy tinh lên mà khó hiểu.
Nguyễn Miên Miên trong khi hắn hỏi đã nhặt thủy tinh lên hết, hỏi: “Ta làm vỡ thứ mắc như vậy đại mãng xà nhất định sẽ rất tức giận, nói không chừng sẽ ăn tươi ta!” Nàng vừa nói vửa đem mảnh thủy tinh đã nhặt lên nhanh chóng đi vào bên giường đặt dưới mặt giường.
Dạ Mị thấy thế có chút nhíu mày nói: “Ngươi muốn mưu sát Xà vương?” Hắn liếc nhìn cái nhìn cộm lên hỏi.
Miên Miên đang dời tới lui cho tốt vội ngoái đầu nhìn lại cười nói: “Ngươi nói đúng phân nửa, ta làm như vậy thật sự là muốn chỉnh đại mãng xà kia, nhưng mà tuyệt đối không phải mưu sát a” Nàng cũng không hư hỏng như vậy!
“Úc? Ngươi muốn như thế nào cả hắn đâu này?” Dạ Mị nở nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-xa-vuong-thinh-bo-di/1523107/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.