Trời đã tối gió cũng đã nhiều Đại Xà vẫn muốn để bé ngâm nước thêm một lát nhưng sẽ sợ rằn Tiểu Nhân Ngư nhỏ này sẽ sợ lạnh 
" Ta thật sự không thể hiểu nổi em như thế này thì mấy trăm năm sống dưới đáy biển phải làm sao! " 
Tiểu Nhân Ngư chẳng muốn nói chuyện với con rắn thúi này 
"..." 
Đại Xà đợi cậu trả lời nhưng tiểu mỹ nhân này lại miệng kín như bưng chẳng đáp một câu 
( Tiểu Mỹ Nhân này tính khí thật thất thường ) 
" Tính khí này ai mà chịu nổi " 
Hắn bế em đứng dậy quay trở về cái hang động khổng lồ kia. Đưa cậu ngồi lên giường lớn 
" Em có đói không ta kêu bọn họ chuẩn bị đồ ăn cho em! Mang bảo bảo của ta rồi thì phải bồi dưỡng cho tốt chứ " 
" Mang bảo bảo?? Ai mang chứ..tôi đâu có giữa bảo bảo của ngươi đâu.." 
( Tiểu Nhân Ngư này thật ngốc nhưng lại vô cùng đáng yêu ) 
" Bảo bảo của ta chẳng phải là ở ngay đây sao!! " 
Hắn nắm lấy tay cậu tự đặt lên bụng cậu mà xoa xoa. Dù ngốc thế nào thì giải thích thế này thì đương nhiên mà hiểu rồi. Gương mặt cậu liền biến sắt 
" Này! Tiểu Nhân Ngư em lại định..." 
" Aaaaa!!! " 
Cậu hét ngay vào tai của hắn một tiếng vô cùng chói tai. Đám gia nhân từ bên ngoài liền lật đật chạy vào trong 
" Chú thượng!! " 
Biết cậu sợ rắn mà đám gia nhân đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-xa-va-tieu-nhan-ngu/2986281/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.