Đại Xà thấy tiểu mỹ nhân của mình khóc liền xót cả ruột gan. Hắn bây giờ mới có thể nhìn rõ được thứ mà cậu ôm trong lòng, hắn thấy vậy liền rất lo lắng, hắn ngồi xổm xuống bên cạnh cậu 
" Nhìn ta, nhìn ta đi, em hãy nhìn vào ta " 
Đại Xà nhẹ nhàng nâng mặt cậu ngước lên nhìn thẳng vào mặt hắn 
" Đừng tin nó. Không sao hết, mọi chuyện không có gì hết. Nào đưa cho ta " 
Cậu nước mắt cứ chảy ra không siết, cậu bây giờ cảm thấy lòng ngực như muốn rách toạt ra. Cậu khóc đến vô cùng đau lòng, hắn nhìn cậu đau lòng thì hắn còn đau hơn 
Lấy được quả cầu kia ra khỏi người cậu hắn liền ôm cậu vào lòng mà dỗ dành 
" Nào, nào nương tử nhỏ của ta. Không sao hết , quả cầu đó chỉ đang dọa em thôi. Chuyện đó sẽ không bao giờ sảy ra cả " 
Cậu sợ, rất sợ, người bà cũng là người thân duy nhất của cậu. Cậu thương bà của mình lắm. Bà rất hiền lành lại phúc hậu tuy không có cha mẹ nuôi dại nhưng có bà yêu thương. Bà chính là người thân mà cả cuộc đời cậu yêu nhất 
" Nương tử không sao cả. Đừng suy nghĩ nữa, nó chỉ làm em sợ hơn thôi " 
Cậu càng khóc lại càng lớn, khóc rất thảm thiết, rất đau lòng 
" Ngoan, ngoan! Nương tử đừng khóc, đừng khóc nữa " 
Hắn hết mực dỗ dành nhưng cậu càng khóc lại càng thêm đau lòng 
( Cái thứ quỷ quái này biết như thế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-xa-va-tieu-nhan-ngu/2986253/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.