Động rắn của hắn quanh năm lạnh lẻo, không một tiếng nói một hơi ấm, nhưng từ khi có cậu nơi u ám này liền trở nên nhộn nhịp. Cậu trời sinh sợ lạnh sợ nóng nên đại xà luôn dùng thuật đều hòa nhiệt độ
Từ khi thấy điện hoa viên rực rỡ sắt xuân, cậu liền nổi tính tò mà chạy quanh khắp nơi. Tự cậu cũng đã học xong cách biến hóa qua lại giữa nhân và thú
" Rắn lớn! Rắn lớn "
Cậu chưa đi đến trước phòng thì hắn đã nghe giọng nhỏ ngọt như mật. Hắn nghe cậu gọi liền bỏ quyển sách trên tay xuống
" Sao vậy? "
Cậu bên ngoài không thèm hỏi ý mà liền đi ngay vào
" Có chuyện gì sao? "
Cậu đứng trước bàn của hắn tay thì để ở phía sau, giọng nói bỗng nhiên trở nên ngọt ngào
" Ta, ta thấy ngoài kia có một cây Mật Diệp. Ta muốn ăn nó "
Hắn nhớ lại sau hậu viện quả thật có một cây Mật Diệp, quả thanh mát, ăn cũng rất tốt
" Được, ta bảo____"
Đại Xà chưa nói dứt câu thì cậu đã quay người vui vẻ chạy đi
" Vậy ta ăn đó nha "
" Cẩn thận một chút! "
...----------------...
" Ah...Điện Hạ bên kia bên kia. Quả bên kia to hơn kìa "
Tiểu thố thố đứng dưới gốc cây vui vẻ chỉ tay bên này rồi bên kia
" Được ta sẽ hái một quả thật to, à không hai quả, à không đúng phải là ba quả. Ta một quả, em một quả và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-xa-va-tieu-nhan-ngu/2986242/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.