Hắn khụy gối trên đất, nhẹ nhàng nâng bàn chân nhỏ trắng nõn, non nớt từ bắp đùi trở xuống rồi đeo tất vào cho cậu
" Hôm nay lạnh, mang tất hai lớp nhé "
Cậu gật gật đầu, hắn mỉm cười rồi mang vào cho cậu sau đó giúp cậu mang giầy vào
" Đi thôi nương tử "
Cậu vương tay đặt tay mình lên tay hắn
" Ta sợ lạc lắm, ngươi phải nắm cho chắc đấy "
" Ha! Được, mãi mãi ta cũng sẽ không buông ra đâu "
Hai con người nhìn nhau nở một nụ cười hạnh phúc, vợ nhỏ cuối cùng đã chịu cười với hắn
Đại Xà đưa cậu ra ngoài, hắn không cho ai theo cùng bởi lẻ cậu không thích và hắn cũng muốn có không gian riêng tư với cậu
Hắn đưa cậu ngồi vào một chiếc kiệu lớn nhưng không có ai khiên
" Không có người sao? "
Hắn nhẹ nhàng đỡ cậu vào trong rồi dịu dàng đáp
" Chỉ có ta và em thôi "
Cậu ngây ngô hỏi tiếp
" Không có người làm sao đi "
" Không đi, chúng ta bay "
Chiếc kiệu nhẹ nhàng bay lên, không quá nhanh không quá bất ngờ nên không làm cậu sợ
" Sợ không? "
Cậu ngồi yên trong lòng hắn nên rất an tâm
" Không sợ! Chỉ là hơi lân lân "
Hắn cuối đầu xuống bã vai cậu hết lấy mùi hương cơ thể. Cậu vén màng nhìn ra ngoài cửa sổ, khung cảnh trước mắt làm cậu choáng nghợp
" Đẹp quá!!! "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-xa-va-tieu-nhan-ngu/2986185/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.