Chương trước
Chương sau
Màn đêm buông xuống, xã hội vẫn không có nhiều biến đổi sau khi dị năng giả xuất hiện. Dòng xe ô tô đang chạy hòa cùng ngọn gió đêm khiến lòng người cảm thấy bình lặng hơn.
Chuyện về các dị năng giả vẫn luôn là chủ đề nóng trên mạng xã hội, không ít người nghe tin tại nước ngoài cũng xuất hiện dị năng giả, chỉ cần tin tức liên quan đến dị năng giả đều trở thành đề tài cho mọi người trò chuyện sau bữa cơm.
Tuy nhiên tình hình trong nước vẫn không có gì biến động, việc này chỉ có thể quy công cho tổ chức áo đen kia làm việc quá tốt, khiến xã hội vẫn ổn định như cũ.
Lữ Thụ làm cơm tối cho Tiểu Ngư xong liền chạy về trường, bữa tối của Tiểu Ngư vẫn là cơm trứng xào cà, hắn cảm thấy hôm nay không có gì đặc biệt để ăn mừng nữa, bởi vì cuộc sống không có quá nhiều thay đổi.
Không phải hắn là dị năng giả thì có thể ăn nhiều hơn một quả trứng, cũng như mặc một bộ đồ đẹp hơn.
Nhưng bây giờ có chút bất đồng, cho dù hắn rút thưởng ra đậu hũ thối khiến người khác cay con mắt, nhưng Lữ Thụ vẫn rất vui, đơn giản là đậu hũ thối giúp hắn kiếm ra tiền.
Hắn không tranh không cướp, không ảnh hưởng đến lợi ích của ai, cứ an ổn mà kiếm tiền như vậy thì hắn đã cảm thấy thỏa mãn lắm rồi.
Lúc hắn đến trường xuất trình thẻ học sinh, giám thị phải nhìn kỹ mỗi người vài lần mới cho qua, mấy ngày nay tình hình trường ngoại ngữ Lạc Thành căng thẳng như súng đã lên nòng, mỗi đoạn đường đều có camera quan sát.
Tại cổng trường còn được đặt máy dò kim loại, bình thường thứ này chỉ xuất hiện tại sân bay, thậm chí cửa lớp lắp cả máy quét vân tay nữa.
Mọi người học tập trong môi trường như vậy, đều tự giác nghiêm túc hơn một chút.
Giống như khi bạn tới Tây Tạng, bắt gặp những người đang thực hiện hành hương, tâm thần của bản thân cũng trở nên thành kính hơn.
Đây chỉ là lấy ví dụ, chủ yếu nói về hai chữ ‘nghi lễ’.
Theo nghĩa rộng rãi thì nghi lễ cũng không phải một từ đặc biệt phức tạp hay bí ẩn. Ví dụ như khi tham dự tang lễ sẽ phải mặc trang phục màu đậm, trên áo cài hoa trắng, đây cũng là một dạng nghi lễ.
Khi mọi người làm theo, tâm tình của họ cũng có sự thay đổi.
Giờ đây, trường ngoại ngữ Lạc Thành như hai thế giới tồn tại song song, ban đêm và ban ngày, những học sinh đặc biệt vào lớp học cũng trở nên nghiêm túc hơn, giống như đang tham gia vào một bí mật nào đó.
Mức độ bảo mật ngày càng được nâng cao, dựa theo lẽ thường, lớp Đạo Nguyên cũng nên sớm dạy học sinh nội dung gì đó giá trị mới đúng.
Đến giờ vào học, thầy Tây Phệ mang theo một thùng đầy sách phân phát cho mỗi người một cuốn.
Lữ Thụ cầm lên xem xét: «Chu Dịch tham đồng khế».
- Đây là công pháp tu luyện hả?
Có học sinh hiếu kỳ hỏi.
- Tớ cũng không biết nữa, nhìn có chút giống...
Tây Phệ đứng trên bục giảng, nhìn các bạn học đang vui vẻ mỉm cười:
- Các cậu cho rằng đây là công pháp tu hành sao? Không, đây chỉ là kiến thức nhập môn thôi.
Lữ Thụ đột nhiên hiểu ra, hai ngày nay bởi vì chuyện của lớp Đạo Nguyên nên hắn luôn để ý những tác phẩm của đạo gia, «Chu Dịch tham đồng khế» là một cuốn sách dưỡng sinh nổi tiếng của Đạo gia, thuộc về Đạo gia Hoàng Lão.
Nếu như đây là công pháp tu hành, vậy nhóm người áo khoác đen cần gì phải tự thân xuất mã, cái thứ này có đầy ở trên mạng, không phải vật gì quý hiếm cả.
Xem ra họ vẫn sợ phương diện bảo mật chưa đủ an toàn, chỉ bắt đầu bằng kiến thức cơ bản để có nhiều thời gian dài chỉnh đốn đoàn đội.
Tây Phệ cầm quyển sách «Chu Dịch tham đồng khế» lên rồi nói:
- Có ai biết cái… thôi quên đi, để ta nói luôn.
Điểm tiêu cực đến từ Tây Phệ: +51.
Lữ Thụ ngây ngẩn cả người, cái khỉ gì thế? Sao tự nhiên mình lại nhận được điểm số tiêu cực? Chẳng lẽ thầy ấy nghĩ đến những chuyện trước đó, nên bỏ qua việc đặt câu hỏi sao?
Nếu không phải điểm tiêu cực thực sự tăng lên, tiểu Thụ có nằm mơ cũng không nghĩ đến sự việc hi hữu này có thể xảy ra.
Tây Phệ lườm Lữ Thụ một cái rồi lại nói tiếp:
- Công trình y học được biết đến sớm nhất trên thế giới, chính là hệ thống dưỡng sinh của Đạo gia, chúng ta bỏ qua những vấn đề như luyện luyện khí được đề cập trong hệ thống, nói một chút về Đạo thuật.
- Những bậc hiền triết thời xa xưa, trân trọng những chân lý mà họ tự chiêm nghiệm, tu luyện thông qua tinh hoa đất trời, phạt kinh tẩy tủy, tam hoa tụ đỉnh, theo đó khiến cho gân cốt trở nên cứng rắn hơn. Vạn tà bất xâm, tích lũy chính khí, thoát thai thành tiên. Ý nói nuôi dưỡng tẩm bổ tinh khí thần bên trong cơ thể, tuần hoàn hài hòa, tráng xương bổ gân, từ đó cường kiện thân thể, tránh xa tà môn tà đạo, nuôi dưỡng chính khí, tích lũy lâu dài liền có thể Vũ Hóa Đăng Tiên.
Tây Phệ dừng lại một chút nói:
- Có thể thành tiên hay không việc này còn chưa được chứng thực, nhưng thầy có thể xác nhận một điều, thế giới hiện nay cùng ngày trước bất đồng.
Lữ Thụ nhìn ra được, Tây Phệ không có trình độ sư phạm, chỉ dựa vào tri thức mình biết kết hợp với «Chu Dịch tham đồng khế» để nói cho bọn hắn biết về sự biến hóa của thế giới mà thôi.
Từ ngày mười bảy tháng trước, thiên địa chậm rãi biến hóa, dị năng giả bắt đầu thức tỉnh, có người còn phát hiện phương thức tu hành trước đó giờ đã có tác dụng.
Nghiên cứu từ đó cho đến nay cho thấy linh khí phát ra ngày càng đậm, dị năng giả cũng ngày càng nhiều. Lúc đầu không ai để ý, cho đến bây giờ, dị năng giả đã mọc lên nấm sau mưa.
Rốt cuộc cũng có người tổng kết ra được phương pháp tu hành nhanh chóng hữu hiệu.
Người tổng kết ra môn công pháp này là ai? Tây Phệ không có nói nhưng Lữ Thụ cảm thấy đây chắc chắn là một vị đại năng, tối thiểu cũng phải cấp C trở lên.
Tây Phệ cũng nói, hiện tại linh khí khôi phục không có dấu hiệu ngừng lại, thậm chí còn tăng nhanh hơn, cho nên trong tương lai, thế giới biến hóa ra sao không ai có thể nói trước.
Từ sau khi nhóm học sinh đầu tiên bị đuổi, cuối cùng, lớp học Đạo Nguyên cũng đưa ra nội dung giảng dạy đầu tiên, nửa thật nửa giả: Phổ cập kiến thức thế giới quan!
Lúc trước, các học sinh còn chưa biết chuyện gì đang diễn ra, không biết bắt đầu từ đâu, càng không biết tương lai sẽ làm thế nào, tối thiểu bây giờ tất cả đều biết một chút.
Mặc dù buổi học hôm nay vẫn chưa truyền thụ công pháp, nhưng cũng xem như Lữ Thụ được mở rộng tầm mắt.
Tây Phệ lấy ra một cái bình nhỏ đặt lên bàn, bên trong bình có chất lỏng chiếu lên màu trắng bạc lấp lánh dưới ánh đèn:
- Đây chính là hợp kim Natri Ka, từ sau khi linh khí xuất hiện, không chỉ hợp kim Natri Ka này mà còn rất nhiều loại khác có thêm công năng đặc biệt, ngoài phản ứng với nhiệt ra, chúng còn có thể trở thành chất môi giới linh khí. Thậm chí vài loại còn được dùng để chế tạo vũ khí cho người tu hành.
Nói xong, không biết thầy Tây Phệ làm gì mà chất lỏng hợp kim Natri Ka được đựng trong bình sáng lên!
Lữ Thụ ngạc nhiên vô cùng, đây chính là vật liệu linh khí trong truyền thuyết sao?
Tuy không biết thứ đồ vật này có tác dụng như thế nào với người tu hành, nhưng luôn cảm giác gắn mác khoa học cho những thứ như vậy có hơi sai sai, cái này cũng khoa con mẹ nó học đi...
Tây Phệ cười cười rồi nói:
- Đây dĩ nhiên không phải đồ vật như pháp khí linh khí từng được nhắc tới trong thần thoại, mặc dù thầy cũng chưa từng gặp qua những thứ kia, nhưng thầy khẳng định trên thế giới có tồn tại, so với thứ trong bình còn thần kỳ hơn nhiều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.