"...Tôi cảm thấy..." 
Một binh sĩ tộc Phách Lôi mới nói được mấy chữ này, liền bị một đám binh sĩ tộc Phách Lôi oánh cho một trận, vì tội nói lung tung... Trên thực tế, từ trước tới giờ, người tộc Phách Lôi cho rằng cơ bản bọn họ chẳng có cái gọi là ‘cảm thấy’, tất cả những kẻ bảo ‘tôi cảm thấy’ gì gì đối với họ đều là ăn nói bậy bạ, lung tung. 
Nhưng binh sĩ tộc Phách Lôi quả thật có ‘cảm thấy’ được cái gì đó khác thường. Đương nhiên, loại cảm giác này khác với cảm giác của nhân loại hay những sinh mạng vũ trụ khác. Nó giống như sự sợ hãi của dã thú khi đối diện với một loại tai họa hay nguy hiểm không biết, cũng giống như những động vật nhỏ như chuột sẽ chạy trốn trước cơn động đất, binh sĩ tộc Phách Lôi này thật sự cảm giác được có nguy hiểm đang tới. 
Nhưng nguy hiểm này là cái gì, đến từ hướng nào, sẽ tạo thành hậu quả gì thì hắn không biết. Trên thực tế, số binh sĩ tộc Phách Lôi có loại "cảm giác" này nhiều không kể xiết, đến gần phân nửa mười vạn binh sĩ tộc Phách Lôi ở đây, trong gần một nửa còn lại, có chừng hai ba vạn binh sĩ tộc Phách Lôi... đã không được coi là... 
Một binh sĩ tộc Phách Lôi vỗ bụng đứng dậy. Đây là một binh sĩ thành niên cường tráng, cao tới ba mét bảy, thậm chí cho đến tận lúc này hắn vẫn còn tiếp tục cao. Đương nhiên đây không phải điểm chính, điểm chính ở chỗ hắn đã cải tạo hoàn toàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-vu-tru-thoi-dai/1992433/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.