-Diêu Nguyên, nghe nói ngài phải ra ngoài làm nhiệm vụ sao? 
Vào ngày thứ hai sau khi Diêu Nguyên ban bố hai mệnh lệnh, hắn đã chuẩn bị tinh thần chịu chất vấn. Đó là lý do từ sáng sớm hắn đã có mặt tại phòng hạm trưởng, nhưng hắn hoàn toàn không ngờ, người đầu tiên xuất hiện lại là Thích Hiểu Điểu. 
Diêu Nguyên nhướng mày, kỳ quái hỏi: 
-Có ý gì, ta làm gì có nhiệm vụ nào? Bây giờ là hạm trưởng, ta cần phải túc trực tại chỗ này chứ. 
-Hả? Không thể nào. 
Thích Hiểu Điểu dùng giọng điệu ngạc nhiên xen lẫn sự khoa trương một cách thái quá, nói: 
-Không phải chứ? Ngài vừa ban bố lệnh cấm bế và lệnh chặt cây, chẳng lẽ không phải cho việc trốn đi nghỉ mát sao? Nếu không, nếu đi tới mặt đất, bị những người khác giám hộ thì phiền chết a? Khai thiệt đi, có phải ngài vẫn muốn đi đến mặt đất không? 
Đôi mày của Diêu Nguyên càng nhíu chặt hơn, bất tri bất giác hắn đã sử dụng kỹ năng của suy luận giả, bắt đầu phân tích thông tin trong từng lời nói của Thích Hiểu Điểu. 
Đầu tiên về hai mệnh lệnh cấm bế và chặt cây. Tình trạng của hành tinh thế nào, Thích Hiểu Điểu cũng đã biết. Hai mệnh lệnh trên cũng là bất đắc dĩ. Nếu không đưa ra mệnh lệnh ngăn cấm kia, ai biết được loài người, khi đã trải qua mấy năm phiêu bạt trong vũ trụ sẽ có hành động phá hoại gì với hệ sinh thái nơi đây? Vì vậy, mệnh lệnh này là hoàn toàn cần thiết, hắn tin Thích Hiểu Điểu lại không nhìn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-vu-tru-thoi-dai/1992169/chuong-186.html