Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Trên mặt đất…
Từ khi phi thuyền chiến đấu số 003 xuất kích, công sự phòng thủ trên mặt đất luôn ở trạng thái giới nghiêm, chờ quái vật tấn công.
Nhưng lần này tựa hồ có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, sau một lúc lâu vẫn chưa thấy bóng dáng con quái vật nào. Cho đến khi mấy chục chiếc phi thuyền chiến đấu hỏng hóc quay trở về, thông qua ống nhòm siêu zoom, binh lính trinh sát mới thấy đám quái vật đang lao tới.
-Muốn đáp thẳng xuống đây sao? Lao thẳng vào giữa công sự phòng ngự? Chúng cho rằng sơ hở của chúng ta là bầu trời sao? Lũ quái vật ngu xuẩn.
Vương Quang Chính ngẩng đầu nhìn bầu trời, cười lạnh lẩm bẩm. Sau đó, hắn ra lệnh cho binh lính liên lạc bên cạnh:
-Hệ thống phòng không đã chuẩn bị xong chưa?
-Thưa, chỉ huy, đã chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng có thể khai hỏa.
Binh lính liên lạc nhìn thiết bị điện tử trên tay, đáp.
-Như vậy…15 giây sau bắt đầu tiến hành tấn công, oanh tạch với hỏa lực tối đa. Cho bọn khốn kiếp kia biết, với cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn thì chiến thuật trên chỉ là rác rưởi.
Vương Quang Chính nhìn lên trời, cười lạnh.
Đúng vậy, với cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn thì địa vị của không quân (không phải binh lực tác chiến trong vũ trụ) đã bị hạ thấp đáng kể.
Nguyên nhân mấu chốt chính là phát minh về vũ khí Gauss và vòng bảo hộ điện từ. Điều này làm cho các vũ khí cũ như tên lửa, bom lần lượt suy tàn. Đặc biệt nếu mục tiêu dưới đất có đủ năng lượng và vòng bảo hộ điện từ thì việc tấn công từ bầu trời có tác dụng rất nhỏ, hơn nữa vòng bảo hộ điện từ của không quân khá yếu ớt khi so với các mục tiêu trên mặt đất, nếu đối chiến với lực lượng phòng không thì có thể nói, hai bên không cùng cấp bậc.
Thêm vào đặc tính đáng sợ mà vũ khí Gauss sở hữu, như việc vận tốc viên đạn có thể lên tới mấy trăm km/s…Điều này có ý nghĩa rằng khoảng cách tấn công không còn là vấn đề quá lớn nữa, cho dù máy bay có bay cao đến mức nào, vẫn bị vũ khí Gauss bắn hạ trong mấy giây. Nếu một viên đạn không phá nổi vòng bảo hộ điện từ trên máy bay, thì mười viên, trăm viên, ngàn viên đạn thì sao? Đừng quên, vũ khí Gauss nổi tiếng vì tốc độ đạn và cường độ bắn. Như thế, không quân chỉ là những con mồi chờ làm thịt!
Vì vậy, trừ phi tấn công cứ điểm trên mặt đất từ ngoài không gian, hoặc dùng binh lính nhảy dù xuống địa điểm khác, rồi tập trung lại tấn công chính diện. Với kiểu tấn công này, vũ khí Gauss lại tương đối kém hữu dụng. Dù sao thì tốc độ viên đạn bắn quá nhanh, quỹ tích viên đạn hoàn toàn không chịu lực hút của Trái Đất, tức là nó sẽ bay theo đường thẳng chứ không phải đường vòng cung. Như vậy, đối với các mục tiêu ở quá xa, khuất khỏi tầm mắt thì vũ khí Gauss có bắn cũng không trúng. Để khắc phục, chỉ có thể dựng các khẩu pháo ở vị trí cao, hoặc sử dụng vũ khí nổ kiểu cũ. Cho nên, nếu so sánh với việc tác chiến trên mặt đất, cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn có ưu thế trong việc tấn công bầu trời hơn.
Khi bầu trời xuất hiện vô số điểm đen, Vương Quang Chính nói vào thiết bị liên lạc:
-Đừng khẩn trương, chờ bọn chúng hạ thấp xuống chút nữa. Đợi bọn chúng tiến vào tầm bắn…
-…5, 4, 3, 2, 1…
-Bắn!
Vương Quang Chính gầm lên, vô số vũ khí Gauss đồng loạt khai hỏa, từ súng đại liên Gauss 6 nòng xoay, pháo Gauss mini, tầm trung đến cỡ lớn. Trong đó còn có một khẩu pháo Gauss điện từ xuyên quỹ đạo được chuyển lên từ phi thuyền Hi Vọng. Thậm chí các binh lính bình thường cũng đồng loạt rút súng Gauss của mình ra nã đạn.

Đó là một đợt thủy triều sắt! Một cơn thủy triều sắt được tạo thành bởi đạn Gauss, đạn pháo Gauss!
Trên bầu trời, những điểm đen nổ tung. Sau đó, vô số tay chân cụt, nội tạng vỡ nát, máu tươi đổ xuống công sự phòng ngự. Phần lớn xác quái vật bị vòng bảo hộ điện từ đánh bật ra, bởi trong chúng có một phần kim loại nên vòng bảo hộ điện từ sẽ có tác dụng, tránh việc thi thể quái vật rơi xuống gây hư hỏng cho các trang thiết bị, cũng như binh lính bên dưới.
Nhưng vô số máu tươi, nội tạng vỡ nát, thịt vụn, da…lại không như thế. Bọn chúng đổ xuống đầu mọi người như mưa, bất quá các binh lính không có vẻ gì mất bình tĩnh. Trải qua trận chiến trước, mọi người đã sớm quen với cảnh máu tanh này, ngược lại còn hơi cảm thấy hưng phấn. Dù sao thì có trang phục chiến đấu bảo vệ bọn họ, sợ gì chút vết bẩn này. Tất cả binh lính chỉ chuyên tâm nhìn lên bầu trời, tiếp tục nã đạn.
Oanh tạc liên tục, bổ sung năng lượng, thay đạn, lại tiếp tục oanh tạc…
Cứ như vậy đến hơn năm, sáu phút, đã không còn bất kỳ điểm đen nào trên bầu trời. Còn công sự phòng ngự đã biến thành một biển máu xanh, cùng nội tạng vỡ nát và thịt vụn…Hệ thống thoát nước được khởi động, đem toàn bộ những thứ trên thải ra ngoài, nhưng nếu dùng chân trần đi trong căn cứ, vẫn cảm thấy sự nhầy nhụa và mùi tanh tươi phảng phất đâu đây.
Đám quái vật kia rốt cuộc cũng nhận được một bài học. Nói chính xác hơn, sau khi chết hơn phân nửa số lượng, bọn chúng đã từ bỏ ý định hạ thẳng xuống công sự, mà tìm một chỗ xa đáp xuống, sau đó tập hợp đội ngũ, chuẩn bị cho trận chiến tấn công.
Vương Quang Chính nhìn đội hình quái vật đằng xa, chân mày hắn cau lại thể hiện sự lo lắng.
Bởi trong đám quái vật kia…lại xuất hiện loại quái vật dài một tầm mét, hình dạng giống rết với hai chiếc càng lớn tựa như hai lưỡi hái. Tuy bọn chúng trải qua hồi phục kích trên không mà chết đi quá nửa, nhưng số lượng còn lại vẫn rất đông. Đứng kế bên là loại quái vật cao sáu, bảy mét tạo vòng bảo hộ điện tử.
Đáng sợ hơn, ở giữa bọn chúng xuất hiện một loại quái vật mới. Chiều cao lên tới 150 mét, toàn thân được bao phủ bởi lớp lân giáp màu đen, có bốn chân khổng lồ, phía trước có đến hơn 70-80 chiếc càng to lớn, trên càng có dòng điện lưu chuyển. Tổng cộng có hơn mười con!
-Đội hậu cần! Trợ giúp đội tấn công tầm xa nạp năng lượng và thay đạn cho pháo Gauss! Chờ bọn chúng tiến vào tầm bắn, lập tức giết chết mười mấy con quái vật khổng lồ đó cho ta!
Vương Quang Chính rống vào thiết bị liên lạc.
Rất nhanh, các khẩu pháo Gauss cỡ lớn bắt đầu bổ sung năng lượng và đạn dược. Với kết quả tính toán từ máy tính mini trong công sự, vị trí quái vật đã nằm trong tầm bắn, toàn bộ vũ khí Gauss đồng loạt khai hỏa. Đất đai phía trước hứng chịu đợt oanh tạch dữ dội, bụi đất bốc lên mù mịt, mặt đất chấn động kịch liệt.
Vương Quang Chính vẫn đang quan sát, nhưng không hề cảm thấy nhẹ nhõm. Bởi trong ống nhòm của hắn, trừ bụi đất mịt mù, còn lại không thấy gì khác.
-Con bà nó, hạt Genesis chết tiệt!
Vương Quang Chính còn có thể làm gì, lớn tiếng mắng chửi. Giờ phút này, hắn thật sự hận hạt Genesis đến tận xương tủy. Nếu không có loại hạt khốn kiếp này, thì thiết bị thăm dò đã có thể sử dụng, như vậy ít nhất bọn họ có thể tiêu diệt, hay đánh phủ đầu loại quái vật khổng lồ kia. Đâu đợi đến lúc bọn chúng dàn trận, mới bắt đầu chạy đi tấn công.
Tiếng mắng của hắn vừa dứt, mặt đất đang run rẩy chợt trở nên chấn động mạnh hơn. Sau đó, một bóng đen lao ra khỏi đám khói bụi, chính là loại quái vật mà Vương Quang Chính cảm thấy bất an, con quái vật khổng lồ cao tới 150 mét!
Trên người nó lóe lên ánh sáng của vòng bảo hộ điện từ, tuy vòng bảo hộ điện từ của bọn chúng đã sắp bị phá vỡ, nhưng do thân thể to lớn của bọn chúng, lượng năng lượng cung cấp cho vòng bảo hộ điện từ cũng nhiều hơn. Điều này giúp nó có thể cứng rắn hứng chịu vô số đạn pháo Gauss tấn công. Tuy nó còn cách công sự phòng ngự hơn 10 km, nhưng khí thế của nó đã không thể dùng từ thiên quân vạn mã để hình dung. Một con quái vật cao hơn 150 mét, lao thẳng tới công sự như một ngọn núi nhỏ di động!
-Bắn! Toàn bộ binh lính ở góc độ kia, tập trung hỏa lực!
Vương Quang Chính gầm lên, cầm khẩu súng Gauss trên tay liên tục xạ kích.
Theo tiếng gầm của hắn, tất cả binh lính như phát điên, ồ ạt khai hỏa.
Tất cả mọi người đều rõ, khi để cho con quái vật khổng lồ này xông thẳng vào căn cứ, như vậy công sự phòng ngự sẽ sụp đổ, khi đó…Toàn bộ sẽ chết không có đất chôn!
Ngay cả người nhát gan nhất cũng đã nổi điên, gầm lên điên cuồng, khẩu súng trong tay bắn liên tục về con quái vật kia!
Hơn 1000 khẩu súng trường Gauss, thêm vào năm khẩu pháo Gauss hạng nặng chiếu cố, con quái vật khổng lồ kia chỉ lao lên được 2000 mét. Lúc đó, vòng bảo hộ điện từ trên người nó rốt cuộc bị phá vỡ, sau đó nó bị vô số vũ khí Gauss xé thành mảnh nhỏ!
Mọi người thở phào nhẹ nhõm, nhưng còn chưa kịp để bọn họ hoan hô, từ làn khói bụi, một con quái vật khổng lồ nữa lại xuất hiện, hai con, ba con…
Tổng cộng có hơn năm con quái vật lao tới!
Tất cả mọi người chết lặng, ngây ngốc nhìn năm bóng hình khổng lồ kia. Năm con quái vật khổng lồ, thêm vào hơn 100 con quái vật cung cấp vòng bảo hộ điện từ…Chúng ta có thể ngăn cản bọn chúng sao? Chúng ta có thể thắng trận chiến này sao?
-Bắn! Tiếp tục bắn! Không được dừng lại!
Hai mắt Vương Quang Chính đỏ ngầu, khàn giọng gầm lên.
Nhưng năm con quái vật khổng lồ đã càng lúc càng gần, mặt đất run lên theo bước chân của bọn chúng. Một vài binh lính đã dừng lại, thậm chí sợ sệt lùi về phía sau…Bọn họ đã sợ hãi, hơn nữa trạng thái này còn lan tràn sang mọi người xung quanh. Càng lúc càng nhiều binh lính dừng bắn.
-Tạch tạch!
Khẩu súng Gauss trong tay Vương Quang Chính vung lên, hai binh sĩ đang lùi lại gần hắn nhất lập tức bắn thành tổ ong, hắn cơ hồ khàn giọng gào thét:
-Ai lùi lại sẽ chết! Bắn! Mọi người tiếp tục bắn! Đào binh sẽ bị xử tử tại chỗ, bắn cho ta!
Khi Vương Quang Chính giết thêm mấy binh lính dừng bắn, mọi người phảng phất như tỉnh lại, trút toàn bộ nỗi sợ hãi của mình lên khẩu súng, giơ nó lên bắn điên cuồng về phía trước…
Hơn một phút sau, Vương Quang Chính nhìn con quái vật khổng lồ cuối cùng ngã xuống cách đó vài trăm mét, thở phào nhẹ nhõm. Đây là con quái vật khổng lồ đến gần công sự phòng ngự nhất, chỉ có vài trăm mét nữa thôi. Lúc đó, Vương Quang Chính thiếu chút nữa đã định tự mình xông lên, dùng trang phục chiến đấu cầm chân con quái vật kia. Đúng là quá mức nguy hiểm…
Nhưng không đợi cho mọi người có cơ hội buông lỏng, từ phía xa không ngừng quái vật đáp xuống, cơ hồ dùng mắt thường có thể thấy được. Mười con quái vật khổng lồ, hai mươi con, ba mươi con…
Tổng cộng có hơn ba trăm con quái vật khổng lồ đáp xuống, tất cả mọi người chết lặng, thậm chí ngay cả thanh kiếm chấn động sóng cao tần trên tay Vương Quang Chính cũng rơi xuống đất, khuôn mặt hắn xanh mét.
(DG: thế là xong )
-Vì loài người! Vì nhân loại bất diệt!
Một giọng nói vang lên giữa bầu không khí im lặng, không rõ ai đã thét lên như thế. Dần dần, mọi người đồng loạt hô to những điều tương tự, những cảm xúc sâu thăm trong lòng, tuy tiếng nói có thể bất đồng nhưng đó chính là tiếng lòng của họ, là tâm sự cuối cùng trước khi chết. Không đợi Vương Quang Chính ra lệnh, tất cả đồng loạt cầm vũ khí của mình, nhắm về trước…
Cùng lúc đó, dưới lòng đất, các nhân viên thực hiện công tác đào hầm đã rút lui về phi thuyền Hi Vọng. Bởi họ đã hoàn thành công việc, chỉ cần phá vỡ thêm một tầng đất mỏng, như vậy đường lên mặt đất của phi thuyền Hi Vọng đã thông thoáng.
-Quá trình kiểm tra hệ thống phản trọng lực còn năm giây nữa kết thúc…Hai, một. Đã kiểm tra xong. Không có gì bất thường.
-Quá trình kiểm tra động cơ đẩy bằng hạt kết thúc, không có gì bất thường…
-Quá trình kiểm tra thiết bị phát hạt Genesis và thiết bị ngăn chặn hạt Genesis kết thúc, không có gì bất thường…
-Quá trình kiểm tra hệ thống ECS kết thúc, không có gì bất thường…
Bên trong phòng điều khiển, ngồi trên chiếc ghế hạm trưởng chính là cô bé mặc quần đùi mang dép lê của chúng ta. Lúc trước, nàng đã được Diêu Nguyên chỉ định, nếu như Diêu Nguyên và Vương Quang Chính đồng thời không có trên phi thuyền Hi Vọng, thì nàng sẽ đảm nhiệm chức hạm trưởng tạm thời…Ba Lệ.
Ba Lệ nhìn từng mục kiểm tra kết thúc, nhẹ nhàng nói:
-Ta ra lệnh, gia tăng hiệu suất của hệ thống phản trọng lực, đưa phi thuyền Hi Vọng rời khỏi mặt đất. Khởi động hệ thống ECS. Khởi động vòng bảo hộ điện từ, công suất lớn nhất.
Người sĩ quan phụ tá trung niên lặp lại:
-Hạm trưởng ra lệnh. Gia tăng hiệu suất của hệ thống phản trọng lực, đưa phi thuyền Hi Vọng rời khỏi mặt đất. Khởi động hệ thống ECS. Khởi động vòng bảo hộ điện từ, công suất lớn nhất.
-Rõ. Gia tăng hiệu suất của hệ thống phản trọng lực, đưa phi thuyền Hi Vọng rời khỏi mặt đất. Khởi động hệ thống ECS. Khởi động vòng bảo hộ điện từ, công suất lớn nhất.
Khi các kỹ sư dùng thuốc nổ phá vỡ tầng nham thạch cuối cùng, thì lớp đất cuối cùng ngăn cách phi thuyền Hi Vọng và mặt đất chỉ dày 20 mét. Với tác động cuối cùng, tầng đất này sụp xuống, lộ ra một chiếc hố to lớn, mà bên trên, chính là bầu trời trong xanh.
-Ta ra lệnh, phi thuyền Hi Vọng bay lên độ cao 5000 mét. Khở động toàn bộ thiết bị thăm dò quang học.
-Hạm trưởng ra lệnh, phi thuyền Hi Vọng bay lên độ cao…
Một loạt mệnh lệnh được ban bố, phi thuyền Hi Vọng khổng lồ dần dần trồi lên mặt đất. Nhờ động cơ đẩy bằng hạt và hệ thống phản trọng lực, chỉ 30 giây sau thì phi thuyền Hi Vọng đã lên tới độ cao càn thiết. Mà lúc đó, hệ thống ECS cũng được khởi động, trừ một vài chỗ trên bầu trời xuất hiện gợn sóng, còn lại không hề có bất kỳ dấu vết nào của phi thuyền Hi Vọng.
-Ta ra lệnh, tất cả pháo Gauss trên phi thuyền nhắm vào đám quái vật bên dưới. Tiến hành bắn rải thảm càn quét. Bổ sung năng lượng cho pháo Gauss điện từ xuyên quỹ đạo, tần suất bắn tối đa. Đồng thời, bổ sung năng lượng cho chủ pháo…
-Khởi động siêu đại pháo điện từ xuyên quỹ đạo –Star Destroyer Railgun (1)!
Chú thích:
1/ Cái tên này là cái tên thay thế cho Tiêm Tinh Pháo lúc trước. Chẳng bạn nào đề xuất ra tên mới cả, nên mình tự lấy luôn. Thấy cái này oách hơn cái củ chuối gì tiêm tinh lúc trước đúng hem
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.