Tất nhiên, Phạm Văn Long không thể ngờ rằng lần này đã gây ra đại họa rồi!!! Một hành động nhất thời của hắn vậy là đã châm ngòi cho một cuộc chiến khốc liệt sắp sửa diễn ra.
Bản thân Phạm Văn Long khi này vừa mới chạy lên tầng ba Thông Thiên Tháp. Vừa đến, Phạm Văn Long đã cảm nhận một cỗ hương thơm ngào ngạt xộc vào cánh mũi. Phóng tầm mắt ra xa bỗng thấy bản thân đang ở giữa một cánh đồng hoa.
Kỳ lạ nhất là cánh đồng này bị bao bọc bởi một màn đen sì cuồn cuộn, đem khối địa phương này vây quanh kín mít. Làm cho người ta cảm thấy đang ở hai thế giới hoàn toàn khác biệt.
Đột nhiên một chỗ của màn đêm tự động mở ra, từ bên trong không nhanh không chậm đi ra một đám người.
Phạm Văn Long thầm kêu không ổn, vội phi thân xé toang màn đen bỏ chạy.
Trần Công Minh tiến đến tầng thứ 3 chỉ sau Phạm Văn Long thời gian rất ngắn. Không thấy thân ảnh của Phạm Văn Long, hai hàng lông mày trên khuôn mặt của hắn hơi nhíu lại nhưng liền khôi phục vẻ bình thường.
- Hội trưởng! Không gian ở đây thật kỳ lạ! Bây giờ chúng ta phải làm thế nào?
Thanh âm có vẻ gấp gáp của một gã thành viên Phục Minh vang lên.
Chính lúc này, trong tình huống những kẻ khác khác chẳng biết gì cả, trong đầu Trần Công Minh đột nhiên cảm ứng thấy một tia linh lực dao động mong manh. Trần Công Minh khoát tay, nói:
- Tất cả mau theo ta!!!
Nói đoạn, Trần Công Minh liền nhảy vào màn đen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-truyen-ky/1523090/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.