Dương Hoàng Yến toàn thân vô lực, miễn cưỡng ngồi xuống, lấy trong người một số linh đan cho cả vào miệng, bắt đầu tiến hành thổ nạp.
Thấy vậy, Phạm Văn Long cũng không làm kinh động đến nàng, bản thân hắn còn đang tính toán thời gian và độ chín của thịt heo nướng.
Một lát sau, Phạm Văn Long cúi đầu ngửi ngửi, vui mừng bảo:
- Không tệ. Có thể ăn được rồi.
Dương Hoàng Yến ngồi không xa, mùi thơm như tô như vẽ xộc vào mũi, bất giác khẽ mở mắt nhìn sang.
Thịt heo rừng nướng ươm vàng, mùi thơm hấp dẫn không ngừng bốc lên.
Dương Hoàng Yến cổ họng khẽ nuốt vội một ngụm nước bọt. Nhưng chung quy nàng ngồi im không nói. Chỉ là, nếu không cẩn thận che giấu chỉ sợ Phạm Văn Long nghe thấy bụng nàng cũng đang sôi lên ùng ục.
Phạm Văn Long đoán biết nàng cũng đang đói, liền cười hỏi:
- Nàng có muốn ăn một chút không?
Dương Hoàng Yến lạnh nhạt không đáp, có điều cái bụng "ùng ục" sôi lúc này lại vô tình tố cáo, khiến mặt nàng ráng lên một dải mây màu hồng.
Phạm Văn Long cười thầm, biết nàng đang cố giữ thể diện, cũng không chấp với nữ nhân, đợi thịt bớt nóng liền vươn tay cẩn thận xé một miếng thịt lớn, bọc vào chiếc lá sạch sẽ rồi mang qua đặt trước mặt nàng.
Sau đó, bản thân hắn nhanh chóng nhập cuộc, ăn như rồng cuốn, ngấu nghiến giải quyết số thịt nướng còn lại.
Hắn ăn rất ngon lành, cái đầu không ngừng gật gù như đang tán thưởng tài nghệ nấu nướng của bản thân.
Chóp, chép...
Những âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-truyen-ky/1523087/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.