Trò chuyện thêm dăm ba câu, bỗng Đức Hùng để ý đến túi vải to đùng mà Phạm Văn Long mang theo bên người, không nhịn được tò mò hỏi:
- Ngươi vác thứ gì về vậy? Không phải xác của một con linh thú nào đấy chứ?
Nhưng Phạm Văn Long không đáp, mỉm cười đầy vẻ bí ẩn, nhấc cái túi đặt lên mặt bàn, từ từ mở ra. Vừa nhìn thấy các vật phẩm bên trong, Đức Hùng hét lên thất thanh:
- Nội đan linh thú? Sao lại nhiều đến như vậy?
Đức Hùng có chút khiếp sợ, bên trong là một lượng lớn tầng tầng lớp lớp các hạt châu đủ màu đủ sắc lẫn kích thước, nhỏ thì bằng hạt nhãn, có viên to bằng nắm tay trẻ con.
Nhìn vẻ mặt ngây ngốc của Đức Hùng, Phạm Văn Long cười giải thích:
- Một nửa số này do ta chém giết linh thú mà có, còn lại là đoạt được từ tên sát thủ kia.
Mặc kệ là nguồn gốc từ đâu ra, Đức Hùng hưng phấn bảo:
- Không biết bao nhiêu nhỉ, ta thấy cũng lên đến cả ngàn viên đó.
Dứt lời, cả hai chụm đầu vào nhau đếm số lượng, đồng thời phân biệt cấp bậc nội đan. Dựa vào năng lượng linh khí ẩn chứa bên trong nên việc phân loại rất dễ, chỉ trong thoáng chốc, một túi lớn chứa đầy nội đan linh thú đã được hai người chia thành ba phần khác nhau.
Nhẩm tính một hồi, Đức Hùng thần tình kinh dị bảo:
- Nội đan cấp hai năm trăm lẻ sáu viên, cấp ba có hai trăm ba mươi mốt viên, cấp bốn có bảy mươi ba viên, tổng cộng cả thảy vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-truyen-ky/1523064/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.