Đàn Huyễn Dực Giáp Trùng mấy trăm con tốc độ lao đến cực nhanh, vừa bắt gặp đám người, chẳng cần phân biệt xem đó là ai liền vù vù lao xuống tấn công. Những móng vuốt sắc nhọn vừa lướt qua đã thấy máu me văng lên tung tóe, kéo theo sau là một tràng kêu la thảm thiết.
Đa số đám học viên đứng đây thực lực mới ở mức Nhân vực cấp mười hai, mười ba nên làm sao đủ khả năng chống đỡ trước sự tấn công hung hãn của Huyễn Dực Giáp Trùng.
Thấy có biến, tên mập lùn vội gầm lên:
- Tất cả không được kinh hoảng. Mau mau tập hợp lại, cùng nhau tiêu diệt bọn chúng.
Hắn vốn là thủ lĩnh, hơn nữa từng ra vào Tây Nguyên cấm địa trảm sát biết bao nhiêu linh thú nên kinh nghiệm chiến đấu đương nhiên không tệ.
Nghe tiếng quát, hơn hai mươi người vội vàng chụm lại một góc, binh khí trên tay loang loáng bổ ra. Một tên Địa hệ Pháp sư lẩm bẩm vài tiếng, ngay sau đó đã hình thành một vòng bảo hộ sơ cấp Địa hệ, chu vi rộng khoảng mười trượng, bao bọc tất cả vào bên trong. Nhưng Huyễn Dực Giáp Trùng vốn tồn tại sánh ngang với đỉnh giai Nhân vực, sức tấn công nào phải đơn giản, quầng sáng bảo hộ màu xám nâu giống như một tờ giấy mỏng manh, chỉ vài ba chiêu đã bị phá tan tành.
Mấy trăm con Huyễn Dực Giáp Trùng thuận thế nhảy bổ vào, mà da thịt đám linh thú này cực dày, đao thương bình thường không hề mảy may gây thương tổn.
Nhìn đàn Huyễn Dực Giáp Trùng lúc nhúc, bay lượn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-truyen-ky/1523050/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.