Cũng chính vì vậy, có vô số thế lực nhỏ, bộ lạc nhỏ, hoặc thậm chí là những kẻ biết được bí mật của bọn hắn, tất cả đều đã phải lặng lẽ đăng xuất khỏi thế giới này. Vùng đất này, không cho phép sự tồn tại của bọn hắn!
Tất cả những kẻ muốn tồn tại trên mãnh đất này thì chỉ có hai cách, một là phải thần phục bọn hắn, nghe theo lời sai bảo của bọn hắn, còn cách thứ hai, đó chính là làm bộ xương khô nằm ở dưới mồ kia!
Đánh hay là không đánh? Vấn đề này khiến cho tên đầu lĩnh kia không khỏi đau dạ dày cả lên. Không đánh mà lui, cái này thì cũng chẳng phải quá mất mặt hay sao? Hắn dù sao cũng là mãnh tướng của một thế lực lớn, ấy vậy mà đứng trước bầy “chuột nhắt” chạy sang đường này, hắn lại lo sợ rút quân?
Nhìn bức tường thành phía xa kia của bọn người lạ mặt, tên đầu lĩnh không khỏi ôm lấy một tia hy vọng may mắn chờ đón hắn. Hắn nghĩ đến, vạn nhất tường thành trông vô cùng chắc chắn kia chẳng qua chỉ để là dọa người mà thôi thì sao?
Biết đâu bọn kia một mặt vì thời gian quá gấp gáp nên dựng tường thành không kịp, mà mặt khác thì với tâm lý nơm nớp lo sợ bị bọn hắn tấn công, nên bọn kia cũng chỉ làm một bức tường thành trông có vẻ cao lớn, nhưng thật sự bên trong lại vô cùng yếu ớt thì sao?
Ý nghĩ một khi dâng lên trong đầu hắn, thì hắn cũng không thể khống chết mà bắt đầu lan tràn sự suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476731/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.