Dương Hàn nghe tên Tồn Thọ kia trả lời như vậy thì cũng không khỏi nhíu mày. Nói là trợ giúp thì ai mà chẳng biết, lúc trước tên kia chẳng phải đã nói rồi hay sao? Giờ tên kia lại cứ không chịu nói rõ vấn đề cốt lõi mà cứ đi lòng vòng khiến cho hắn cũng không khỏi khó chịu! Xem ra tên trước mắt hắn này cũng không hề ngu ngốc một chút nào!
So với những đám người dân tộc mà bọn hắn trước đây từng gặp được, thì đám người trước mắt hắn này thông minh hơn gấp trăm lần! Bọn người này cũng không hề ngu ngốc để cho hắn dụ dỗ!
Lúc này hắn mới ý thức được lời nói trước kia của Trần Nguyên; “Tuyệt đối không được xem thường bất kỳ một người nào! Dù cho bọn họ có là người dân tộc đi chẳng nữa thì bọn họ cũng chẳng khác gì chúng ta!
Bởi nếu xét theo đúng bản chất thì chúng ta cũng là những người dân tộc! Chỉ có điều là mỗi dân tộc mỗi sự khác biệt mà thôi! Nếu tất cả mọi người đều được học hành, đều được tiếp cận với kiến thức, với văn minh như nhau, thì ai giỏi ai yếu còn khó mà nói trước được!”
Dương Hàn lúc này cũng phải nhìn lại Nùng Tồn Thọ với ánh mắt khác! Một chút kỳ thị, thậm chí là một chút hơi xem thường người “dân tộc” trong lòng của hắn cũng phút chốc tiêu tan. Thay vào đó chính là xem Tồn Thọ như là một người ngang tài ngang trí để mà đối đãi.
“Chuyện này ta không thể tự ý quyết định được! Thứ nhất, vì các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476718/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.