Thứ nước được Trần Tô nhắc đến ở đây chính là do hắn chợt nhớ ra được lúc trước Trần Nguyên thường căn dặn bọn hắn, tuyệt đối không nên ăn các loại hoa quả rừng không biết tên trong khi làm nhiệm.
Bởi vì Trần Nguyên lo sợ rằng bọn hắn sẽ ăn nhầm phải những loại trái cây có độc. Chẳng những thế, để chắc chắn hơn, Trần Nguyên còn phải miêu tả cụ thể những trạng thái được gọi là trúng độc sẽ trông như thế nào.
Mà trong những loại trạng thái kia lại có một loại trạng thái mà Trần Tô chợt nhớ ra kia. Nên hắn liền nhanh trí bịa ra một câu chuyện để Vương Bân không thể nghi ngờ được. Bởi vì trên thực tế, bọn hắn cũng biết được có rất nhiều loại trái cây khiến cho con người khi ăn vào đều có cảm giác say xỉn như thế này.
Khi Trần Tô nhắc đến những biểu hiện khác thường của bộ lạc kia thì Vương Bân chẳng những không hề nghi ngờ gì mà hắn lại càng mừng thầm trong bụng. Những bộ lạc như thế này không phải là hắn chưa từng gặp. Mà chính hắn, cũng đã từng được ở trong một bộ lạc như thế này.
Thân thế của hắn ở trong bộ lạc Họa Hạ cũng chẳng xa lạ gì với tất cả mọi người. Hắn khác so với ba vị tướng quân còn lại, bởi hắn không phải là người có nguồn gốc từ bộ lạc Họa Hạ mà ra.
Hắn vốn dĩ là người của một bộ lạc nhỏ khác, một bộ lạc suốt ngày cứ chìm đắm trong những khoái cảm phê pha do những loại trái cây ở gần bộ lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476702/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.