Nay có được cơ hội trút cơn giận của mình, bọn hắn nào có thể buông tha dễ dàng như vậy được. Chiến trường bắt đầu xoay chuyển, thế cục bây giờ lại hoàn toàn nghiêng hẳn sang một bên.
Tên đầu lĩnh vừa đắc ý thoát khỏi chiến trường thì giờ phút này sắc mặt như cắt không còn một giọt máu, mặc kệ những binh sĩ đang còn ở lại chiến đấu với kẻ địch sau lưng kia, hắn cùng với hai tên lính khác liên tục thúc ngựa bỏ chạy, mục tiêu của hắn chính là những con thuyền của bọn hắn neo đậu ở phía xa đằng sau dãy núi trước mắt kia.
Đám tàn quân Hung nô bị chặn đường, khiến cho bọn hắn hoàn toàn không thể tiến thêm một bước nào nữa. Phía sau kia, đám người Trần Giang và Đại Man cũng nhanh chóng đuổi tới nhập cuộc chiến.
Đám người Trần Giang tả xung hữu đột, đám tàn quân khi nãy đã tuyệt vọng nay càng thêm tuyệt vọng. Ngựa từng là ưu thế tuyệt đối trên chiến trường của bọn hắn, nhưng trong tình trạng bị vô số binh sĩ giáp công như thế này, nó lại chính là điểm yếu chí tử của bọn hắn.
Trên lưng ngựa, bọn hắn hoàn toàn không thể dễ dàng di chuyển để né tránh vô số đòn tấn công đang lao tới của đối phương, chưa kể, đối phương không chỉ tấn công hắn mà còn tấn công cả ngựa phía dưới của bọn hắn, khiến cho bọn hắn không tài nào có thể phân thân ra mà chống đỡ hết được.
Chẳng qua bao nhiêu lâu thời gian, đám tàn binh Hung nô cuối cùng cũng bị đám người Trần Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476695/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.