Thay đổi nhiều nhất đó chính là Đại Man. Từ sau cuộc nội chiến đánh nhau mấy chục năm giữa bộ lạc của hắn và bộ lạc Đại Ngạc, thì hắn càng ngày cũng càng trở nên máu chiến.
Hắn bắt đầu nghĩ rằng, chỉ có không ngừng chiến đấu thì hắn mới có thể bảo vệ tất cả con dân của hắn. Chỉ có không ngừng tự lớn mạnh bản thân mình thì mới không có kẻ nào dám chèn ép con dân của hắn mà thôi.
Bọn hắn có thể từ bỏ tất cả lại đằng sau để lao lên phía trước tìm kiếm được một cuộc chiến đúng nghĩa. Trong tâm niệm của bọn hắn, chỉ có chiến đấu thì mới thể hiện được sức mạnh của bọn hắn, mới chứng tỏ được bọn hắn chính là những người đàn ông chân chính.
“Đại đế, chúng ta vẫn chưa cách nào liên lạc được với đội sáu và đội bảy của quân đoàn Ác Ma, chúng ta có cần cho người đi tìm kiếm bọn chúng hay không?”, Trần Giang lên tiếng hỏi.
“Không cần, nếu ta đoán không lầm thì bọn hắn chắc chắn cũng sẽ ở đâu đó xung quanh địa bàn bọn Hồng Giang kia mà thôi. Chúng ta không thể cử người đi loạn để tìm bọn hắn.
Cứ tiếp cận bọn Hồng Giang này đã rồi tính tiếp. Đến lúc đó tập hợp lại sau cũng không muộn. Với lại quân số hai đội này nắm giữ cũng không có bao nhiêu. Dựa theo kế hoạch của chúng ta thì tập hợp thêm quân hay không cũng quá không quan trọng”, Trần Nguyên nghe Trần Giang hỏi thì cũng chậm rãi trả lời.
“Thưa Đại đế, theo tin tức mà thần tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476679/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.