Lúc này trong đầu của Trần Nguyên cũng vì một chữ nghe được từ hai người mà nghĩ đến một điều, đó chính là gái. Gái ở đây không phải là Trần Nguyên ham hố vì điều này, điều mà hăn đang nghĩ đến ở đây chính là gái phục vụ ở trong quân đội.
Trong các cuộc chiến tranh lớn thời xưa, chuyện thường xuyên xảy ra sau mỗi cuộc chiến đó chính là bên thắng cuộc không ngừng cướp, hiếp, giết. Trần Nguyên có đưa ra trong bộ luật quân đội của mình một điều đó chính là cấm hiếp dâm. Nhưng hắn nếu suy nghĩ lại thì thực sự điều luật này cũng có một lỗ hổng vô cùng to lớn.
Nói một cách đơn giản, nếu như hắn dẫn quân đội của hắn đi chinh chiến lâu ngày, ngắn thì một hai năm, lâu dài thì mười năm cũng chưa chắc là không có xảy ra. Những chiến sĩ chinh chiến xa nhà thì chắc chắn sẽ phải xa vợ xa người yêu. Bắt họ phải nín nhịn cũng không phải là không được.
Nhưng cơ bản về nhu cầu tâm sinh lý của con người, Trần Nguyên tin chắc bọn họ không thể nín nhịn lâu được. Cũng vì thế mà không thể tránh khỏi tình trạng lén lút đi ra ngoài ăn vụng, lúc đầu thì một người, hai người, nhưng càng dần về sau sẽ cả là một nhóm, một quân đoàn.
Mọi người sẽ dần bắt đầu sinh ra suy nghĩ rằng quân pháp không phải là không né tránh được, trước mặt của Trần Nguyên chỉ cần dạ vâng, nhưng sau lưng hắn thì mọi người cứ lén lút phạm thì làm sao hắn có thể biết được. Nếu biết được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476580/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.