“Tộc trưởng”
“Tộc trưởng”
“…”
Liên tiếp những hét lớn, tiếng khóc lóc vang lên từ đám con dân của bộ lạc Việt Thường khi nhìn thấy vị tộc trưởng của bọn hắn bị trọng thương. Giờ phút này đây bọn họ đều bất lực nhìn lấy vị tộc trưởng của bọn hắn không còn chút sức lực nào để phản kháng lại bọn Khựa kia.
Ai nấy trong lòng đều thầm hận lấy chính mình vô dụng, hận lấy chính mình lúc trước không chịu nghe lời tộc trưởng mà siêng năng tập luyện. Để giờ đây, chính mắt của hắn phải chứng kiến tộc trưởng bọn hắn, con bọn hắn, cháu bọn hắn lần lượt chết đi mà không thể phản kháng, không thể liều chết cùng bọn kia được, bởi vì bọn họ không có thứ gì để liều. Đây chính là kết cục bọn hắn phải nhận lấy.
“Nguyễn Toản, ngươi thấy thằng Khựa kia thế nào?”, Trần Tô lúc này vừa ẩn nấp vừa chăm chú quan sát trận chiến bất chợt lên tiếng.
“Tướng quân, tên kia sức chiến đấu không bằng ta nếu chiến đấu bằng đao, nhưng hắn có lợi thế là trên ngựa và vũ khí tốt, nếu tốc chiến tốc thắng khì khó”, nằm một bên Trần Tô lúc này người được gọi tên là Nguyễn Toản cũng vừa quan sát cuộc chiến vừa trả lời.
“Nỏ thì như thế nào?”, Trần Tô lại hỏi.
“Không đủ tầm, phải đến gần trăm mét với chắc chắn”, Nguyễn Toản cũng chắc chắn trả lời.
Nỏ tuy đã được Trần Vi cải tiến một lần nhưng tầm bắn tốt nhất hiện tại vẫn là từ 90 mét trở lại. Trần Nguyên cùng nàng cũng đã vạch thêm nhiều phương án cải tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476577/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.