“Mẹ nó địa hình ở xung quanh đây sao toàn đá thế không biết nữa, đau hết cả chân. Lần sau ngươi có kiếm thì kiếm một bộ lạc nào đó ở chỗ đẹp đẹp một chút đi. Có một tên thuộc hạ như ngươi không biết ta sẽ chết lúc nào không biết nữa đây”, Lục Thanh nhăn nhó nhìn lấy bàn chân mình rồi quá lấy tên dẫn đường kia.
“Vâng thưa tướng quân, lần sau ta sẽ kiếm một bộ lạc khác tốt hơn vị trí của bộ lạc này thưa tướng quân”, tên dẫn đầu kia vừa khúm núm người mà cười nói.
“Mẹ nói chỉ một vận cứt chó không đuổi kịp đám súc vật Điền Việt kia mà đã để tên Mạc Vân lấy lòng được Đại Vương, lần này lại được phái đi về phía Đông thăm dò. Nếu mà hắn thần phục được một bộ lạc nào lớn thì không khéo vị trí của ta cũng nguy mất. Bà cụ nó, đám lề mề chậm chạp các ngươi di chuyển nhanh lên cho ta. Thần phục xong bộ lạc này ta muốn tìm kiếm thần phục thêm vài bộ lạc nữa mới được, vậy mới đủ so với tên Mạc Vân kia được”, Lục Thanh tên kia lúc này nghĩ đến tên Mạc Vân kia được đại vương ưu ái mà quát cả lên.
“Vâng Tướng quân”, đám lính theo sau hắn vừa đáp vừa tăng lên tốc độ di chuyển của mình.
Bọn hắn lao nhanh như bay về phía trước, trước mắt hắn chính là một cái hẻm nhỏ ít cây cối với đầy những tảng đá lớn khắp bốn phía. Khắp cả khu vực rừng núi xung quanh đây đa phần đều là đối núi đá và vực thẳm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476574/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.