Nằm trên vũng máu, Nguy Thông giờ phút này không ngừng la hét kêu rên thảm thiết vì đau đớn. Công Đoàn lúc này ánh mắt vẫn tràn đầy huyết hồng từ từ bước tới phía Ngụy Thông. Ngụy Thông thấy vậy thì vô cùng sợ hãi không ngừng đạp hai chân của mình lên mặt đất đẩy người của hắn lùi ra phía sau.
“Ngươi giờ mới biết sợ hãi, ta lúc đầu con nghĩ rằng ngươi không biết sợ chết là gì, không ngờ ngươi cũng biết sợ chết?”, Công Đoàn vừa bước đến vừa nhổ ra một ngụm nước miếng xem thường nhìn Công Đoàn.
“Ta nguyện thần phục, chúng ta nguyện thần phục ngươi, ngươi hãy tha cho ta một mạng, sau này người nói ta làm cái gì ta đều làm cái đó. Đừng giết ta, đừng giết ta”, Ngụy Thông lúc này sợ hãi đến tột cùng, hắn cả đời chinh chiến chém giết, nhưng chưa bao giờ hắn cảm giác được cái chết là gì cả. Nhưng giờ phút này đây, hắn vô cùng sợ hãi, hắn biết mình sắp chết, hắn bây giờ mới biết được cảm giác của một kẻ sắp chết là như thế nào.
“Không giết ngươi? Vậy ngươi trả lại tộc trưởng cho bọn ta, trả lại vợ con cho ta, trả lại người thân cho bọn ta”, Công Đoàn nghe được Ngụy Thông van xin tha chết thì hắn càng điên cuồng mà hét lên.
Công Đoàn lúc trước hắn luôn hận bản thân mình, hắn hận bản thân mình không đủ mạnh mẽ để cứu lấy vợ, lấy con, lấy những người dân của hắn. Hắn hận thấu xương tên lòng lang dạ thú trước mắt hắn này. Hắn ngày đêm không ngừng cố gắng luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476572/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.