Hơn một tháng sau, địa bàn rộng lớn của hắn cũng cơ bản đã xây dựng xong, tường thành cũng đã được vây kín xung quanh, những ngôi nhà cũng đã được dựng lên ngay hàng thẳng lối, đường sá đi lại phía trong cũng được làm sạch sẽ gọn gàng.
Đường ống nước cũng đã được dẫn tới từng nhà dân thông qua những ống tre lớn đục rỗng ruột nối dài, hắn không cho mọi người dùng các vật dụng chứa đựng nước để sử dụng vì hắn sợ tạo cơ hội cho muỗi sinh đẻ, muốn sử dụng nước thì đi lên một vị trí ống nối lắp vào dẫn nước về nhà sử dụng, còn không muốn sử dụng nước thì tháo ống ra cho nước tự chảy vào một cái mương nước được đào sẵn để dẫn nước thoát đi ra ngoài thành.
Cái “Cung điện” của hắn được hoàn thiện cuối cùng. Cung điện của hắn cũng được thiết kế đơn giản, phía trước chính là một đại sảnh rộng lớn với một “bảo tọa” đặt ở trên cao, gọi là “bảo tọa” cho nó ngầu chứ thực tế cũng chỉ là một cái ghế lớn làm bằng gỗ a.
“Bảo tọa” này của hắn được lão Đình cho phủ một lớp cỏ khô mềm và bên trên là một lớp da thú lớn bao bọc cố định lại, ngồi lên rất mềm mại và thoải mái. Phía trên “Bảo tọa” thì được treo lấy một đầu sói to lớn đã được bọn người Lão Đình xử lý rất tốt, vẫn còn để nguyên cả da bên ngoài, hai con mắt thì Trần Nguyên cũng không biết mấy lão kiếm đâu ra hai viên đá màu đỏ gắn vào. Đầu sói này chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476543/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.