Ầm… Ầm… Ầm…
Tiếng sấm sét vang lên như xé tan cả một vùng trời, sau tiếng sét ầm vang ấy thì cơn mưa lớn ban nãy cũng bất chợt ngừng hẳn.
"Ta là ai? Ta đang ở đâu? Ta đã chết rồi, vậy chẳng lẽ đây là âm phủ hay sao?"
Trần Việt bất chợt có một ý thức lóe lên trong đầu hắn, lúc này mở mắt ra, đập vào mắt hắn lúc này không phải là 2 tên đầu trâu mặt ngựa như hắn vẫn thường thấy trong phim ảnh mà là hai trái hồng đào, hắn trố mắt nhìn kỹ, đúng là hai trái hồng đào a, hai trái hồng đào nhỏ nhắn bằng nằm tay đang đung đưa trước mắt hắn, hắn chợt nghĩ, “Đây là ta đang mơ chăng?”
Thật là quá xinh đẹp, hai cái đỉnh núi hồng hồng mờ mờ như ẩn như hiện trước mắt hắn. Như phản xạ của bản năng, hắn đưa hai tay lên nắm lấy hai quả hồng đào ấy, thật là mềm mại, từ khi hắn có được nhận thức riêng của mình thì hắn chưa từng cảm nhận được một thứ nào vừa êm ái lại vừa mềm mại đến như thế, thứ này mềm mại đến mức hắn nghĩ nếu đưa lên miệng cắm một cái thì sẽ thế nào nhỉ?. Hắn từng xem phim rất nhiều, thấy cũng rất là nhiều nhưng hắn chưa thấy được một trái hồng đào nào mà vừa tay hắn như thế này, trái thì quá to, trái thì quá dài, trái thì quá đen nhìn mà thấy ghê, hai trái hồng đào này có lẽ trời ban cho hắn ư?. Hắn cứ mãi mê xoa nhè nhẹ cặp hồng đào kia, lâu lâu hắn còn nghịch ngợm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476526/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.