Mái tóc đen óng xoăn sóng buông rơi, bộ váy màu trắng ôm sát người, đẹp đến không thể rời mắt, gương mặt kiêu ngạo như thường lệ, ngẩng cao và sải bước chân một cách đoan trang. Lâm Phong cầm theo chiếc ví cầm tay màu kem, bước xuống chiếc Ferrari màu trắng của mình, từ từ tiến vào bên trong quán cà phê.
Cha cô dặn người đàn ông đó sẽ hẹn cô ở bàn số bốn. Cô ngoảnh đầu một chốc liền có thể tìm thấy chiếc bàn đó, và thật ngạc nhiên, có một người đàn ông đã ngồi ở đó từ bao giờ, gương mặt cương nghị lướt qua lại chiếc máy tính bảng.
Lâm Phong tiến lại gần anh, hạ giọng. Đổng thiếu?
Người đàn ông đó thấy động, ngẩng mặt lên, nhưng anh ta không hề biểu hiện một chút động thái bất ngờ nào, mỉm cười bình tĩnh. Cô là Lâm đại tiểu thư?
Lâm Phong gật đầu, theo hiệu tay của người đàn ông kia ngồi xuống ở phía đối diện, thẳng lưng và cương nghị.
Nhân viên đem theo menu đi lại chỗ cô, Lâm Phong tùy tiện gọi bừa một món. Người đàn ông kia liền tắt máy tính bảng của mình đi, nhìn cô, vô cùng tự nhiên, không chút gượng gạo cũng như bất ngờ gì với sự xuất hiện của cô cả.
Lâm đại tiểu thư vì lý do gì mà đột ngột đổi ý, đến xem mắt thế? Anh ta mở lời vô cùng xã giao. Còn tưởng tôi sẽ bị cô cho leo cây lần thứ ba.
Cứ gọi tôi Lâm Phong, Đổng thiếu. Lâm Phong bình thản đáp. Tôi khá ngạc nhiên khi mà Đổng thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ty-em-yeu-roi-/3423398/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.