Phó tổng Lâm, đơn hàng của cô đã được giao tới phòng lễ tân, tôi đưa vào cho cô nhé? Barbara gọi điện thông báo cho Lâm Phong với thái độ kính cẩn.
Lâm Phong gật đầu báo được, rồi duỗi chân ra ngồi đợi bưu kiện được đưa đến. Cô chỉ mới đặt tuần trước, vậy mà bây giờ đã có rồi. Không lâu sau, Barbara đã cẩn thận mang một cái hộp lên trên phòng cô.
Lâm Phong bỏ máy tính đó, vội vàng nhận lấy kiện hàng rồi mở ra. Bên trong là một chiếc cà vạt với gam màu xanh đen tối, thiết kế tối giản chỉ nổi bật lên hai đường chéo mảnh ở góc dưới và một chiếc ghim cà vạt bằng bạch kim được thiết kế tinh xảo. Cô vô cùng hài lòng nâng tấm cà vạt lên, xem xét.
Barbara chưa đi vội, cùng Lâm Phong ngắm nghía chiếc cà vạt do chính tay cô tự thiết kế, không ngại mà cảm thán một câu. Chiếc cà vạt này thật đẹp, thiết kế đơn giản mà không hề nhàm chán.
Tôi đã đặt nó từ một nghệ nhân nổi tiếng làm việc cho brand Burberry. Ông ấy đã khen thiết kế của tôi, cũng khiến tôi hơi ngượng. Lâm Phong hài lòng đặt chiếc cà vạt vào hộp, trong lòng thấy vui vui.
Barbara tự nhiên lại muốn liều mạng mà đùa dai. Chủ tịch Lâm mà biết em gái anh ấy đặt một chiếc cà vạt cho người đàn ông khác thì đau lòng phải biết.
Lâm Phong tự nhiên đỏ mặt, vội đậy chiếc hộp lại, ôm vào lòng. Chỉ là quà đáp lễ cho Dư Thành thôi. Tôi thu mua được Triển Thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ty-em-yeu-roi-/3423389/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.