Triệu Uyển Tử? Lâm Dương nhìn thấy cô gái nhỏ nhắn đứng cô độc một góc nghịch điện thoại thì liền bước đến, nở nụ cười nhẹ. Em sao thế?
Chào anh, Lâm Dương. Cô lễ phép cúi đầu, rồi cất điện thoại đi. Không có gì. Em không quen đến chỗ đông người nên có cảm thấy một chút ngột ngạt.
Em đi một mình sao?
Vâng.
Chưa có bạn trai à?
Dạ... Vâng... Triệu Uyển Tử cười thẹn thùng. Em trước cũng có yêu vài người, nhưng chẳng có ai tốt đẹp cả nên bây giờ cũng...
Em mấy tuổi rồi? Lâm Dương vẫn hỏi han rất tự nhiên.
Em? Em sinh sau Phong hai tháng.
Vậy là hai tư tuổi. Hai tư tuổi vẫn nên có bạn trai. Lâm Dương trỏ tay trước cằm cười nhẹ.
Triệu Uyển Tử ngước mặt nhìn anh, rồi chẳng hiểu động lực nào lại thốt ra một câu nói đùa. Hay anh làm bạn trai em đi?
Đến lúc chợt nhận ra thì mặt Triệu Uyển Tử đã ngượng chín hết cả lên.
Hả?
Không không, em đùa đấy. Anh đừng để bụng, tính em hay ăn nói linh tinh lắm. Triệu Uyển Tử xua tay mù, hét vội. Với cả anh cũng có hôn thê rồi đúng không?
Lâm Dương im lặng nhìn cô gái trước mắt chằm chằm. Rõ ràng là cô ấy bằng tuổi Lâm Phong em gái anh, nhưng nhìn lại trưởng thành và chững chạc hơn, cảm giác mang lại cũng khác nữa.
Phong thật may mắn, có một người anh trai tốt như anh. Triệu Uyển Tử cười híp mắt. Em là con một, vẫn luôn muốn có một người anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ty-em-yeu-roi-/3423356/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.