Giang Chấn, anh nhầm rồi. Tôi không phải loại đàn bà đó. Lâm Hy biết chống cự là vô dụng, nên cố gắng tĩnh tâm nói chuyện với hắn.
Ồ, vậy cô là loại đàn bà gì? Giang Chấn không mấy quan tâm, khống chế tay cô, gương mặt ghé sát lại cổ cô, hít thở nhẹ.
Tôi họ Lâm, tên một chữ Hy. Tôi là tiểu thư của Lâm gia.
Nghe đến đây, Giang Chấn bất thình lình rời mặt khỏi cổ cô, nhìn thẳng vào gương mặt đó.
Lâm Hy bây giờ cũng mới có cơ hội quan sát hắn.
Quả thật, Giang Chấn này không đẹp như Quách Dư Thành, nhưng lại có cái gì đó rất ma mị, rất thu hút. Đôi mắt hắn có màu nâu rất lạ, như thể có sức hút cuốn cô vào trong.
Ra là tiểu thư con nhà khuê các. Giang Chấn cười lạnh. Cô tìm tôi làm gì?
Tôi muốn nhờ anh giúp đỡ. Lâm Hy thẳng thắn trả lời.
Hắn ta tròn mắt ngạc nhiên, lần đầu tiên có một con đàn bà dám nhìn thẳng vào mặt hắn, còn ngang nhiên yêu cầu hắn giúp đỡ.
Dựa vào đâu tôi phải giúp cô?
Lâm Hy khẽ nuốt khan. Dựa vào việc tôi có thể cho anh mọi thứ mà tôi có. Kể cả thân xác này của tôi.
Giang Chấn nhếch mép nhẹ, quét một lượt đàn bà trước mắt. Tuổi khá trẻ, gương mặt xinh xắn, cơ thể nóng bỏng, sức hút quả nhiên hơn hẳn bất cứ đứa con gái nào từng qua tay hắn.
Cô tự tin vào bản thân đến thế ư? Hắn cười lạnh. Cô nghĩ tôi chịu quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ty-em-yeu-roi-/3423353/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.