Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
- ----------------
Hai người một con cóc cơm nước no nê, trở lại gian phòng khách sạn lầu hai, Lục Lương Sinh để cho chưởng quỹ sai người đi nấu nước nóng, Hồng Liên thấy ánh mặt trời còn chiếu sáng, lấy ra áo bào, phóng tới sau tấm bình phong. Khách sạn này cũng không lớn, cũng chỉ có hai hỏa kế, xách theo nước ra ra vào vào luôn luôn là một người trong đó, Lục Lương Sinh mở ra áo khoác áo mỏng, phủ lên giá đỡ, nhìn xem tiểu nhị thử nhiệt độ nước hỏi.
- Làm sao lại một mình ngươi, người lầu một trước đó kia đâu?
Hỏa kế kia thử xong nhiệt độ nước, thu tay lại xoa xoa nước đọng trên quần áo, xách theo thùng nước đi qua bên cạnh thư sinh.
- Aiz, tên kia vừa rồi cùng chưởng quỹ tính tiền công, chuẩn bị rời đi, nói cái gì trong thành nháo quỷ, con cóc cũng biết nói chuyện, người này có tính tình rất tốt, chỉ là đầu có vấn đề, trước đó thời điểm đến đây còn nói thôn nhà hắn có nháo quỷ nữa chứ.
Lục Lương Sinh cười cười, dư quang trong mắt nhìn khẽ qua sư phụ trên giường, đại khái đoán được trước đó lúc ăn cơm, nói chuyện bị người nhìn thấy, từ trong ngực móc ra một văn tiền boa, tống cổ hỏa kế rời đi.
- Sư phụ, lần sau đừng mở miệng nói chuyện ở trước mặt mọi người, ngươi xem, đập bát cơm người ta rồi kìa.
Con cóc Đạo Nhân lặng lẽ trợn tròn mắt, leo đến cửa sổ phơi năng lượng mặt trời, gối đầu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tuy-quoc-su/1483702/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.