Lục Lương Sinh sững sờ, mình đâu có ý định dời khỏi khách sạn, cũng đâu có tìm được chỗ nào khác để ở chứ.
Tạm buông bút lông xuống, mỉm cười nhìn người hầu Chu Phủ, hỏi lại.
- Tại hạ chính là Lục Lương Sinh, không biết tại sao Chu lão bảo các ngươi tới khuân đồ?
Bốn người hầu nhìn xem lẫn nhau, hiển nhiên cũng có chút mê mang, người cầm đầu kia mở miệng:
- Lão gia chỉ làm bảo chúng ta tới đây, nói công tử là học sinh của cố nhân, vừa tới quận thành chưa quen thuộc, một người ở lại bên ngoài, có chút không ổn, trên việc học cũng không tiện.
Đây là sáo lộ tiền trảm hậu tấu.....
Lục Lương Sinh bật cười nhìn xem bọn hắn, nếu như từ chối ngược lại ra vẻ mình làm hậu sinh vãn bối quá mức cổ hủ, cũng bác bỏ mặt mũi lão nhân. Bỗng nhiên cùng con cóc trên giường liếc nhau, đi qua ngồi xuống tại mép giường, giơ tay lên:
Lục Lương Sinh thu hồi mấy tấm giấy vàng trên bàn, nhìn lại cửa ra vào nở nụ cười, thật ra thì cũng không cần loại giấy vàng này, hắn cũng có thể dùng linh hạc truy tung, có thể dùng thuật pháp đốt hương tìm đường tìm tới Đạo Nhân, điều kiện tiên quyết là khoảng cách của hai người không thể hơn mười dặm. An bài thỏa đáng mọi chuyện, rời khỏi phòng, sau đó nắm lừa già đi theo đang người hầu Chu Phủ ôm lấy giá sách đi xuyên qua phố dài, đi tới Chu Phủ, xa xa, phía trước phòng khách dưới mái hiên, Chu Thiến đã lao tới đón tiếp.
- Dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tuy-quoc-su/1483663/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.