Lục Lương Sinh tiếp nhận sách, lật vài tờ, đều là mấy câu giản đơn, tường thuật tóm lược địa hình hoang đường, có thể có hung ác dã thú kỳ quái, bên cạnh còn có tranh minh hoạ, đều chưa bao giờ thấy qua hình tượng.... Những người viết sách kia, sao có thể nghĩ đến những quái thú hình thù cổ quái này. Nếu ta dùng Huyễn Thuật một lần nữa vẽ ra cho bọn người Hồng Liên nhìn... Hẳn là có chút ý tứ, nói không chừng còn có thể hù đến không ít người.
Nghĩ đến bộ dáng ngoại nhân nhìn thấy những hình vẽ quái thú rất sống động này, Lục Lương Sinh nhịn không được cười lên, sau đó thỉnh giáo lão nhân mấy câu hỏi liên quan tới việc học, dù sao học vấn một đường, vĩnh viễn không có cuối cùng.
Thời gian bất tri bất giác đã tới hoàng hôn, ngoài thư phòng bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa, có người ở ngoài thấp giọng nói.
- Lão gia, tiểu thư mắc bệnh.
Lục Lương Sinh để sách xuống sách, hơi nhíu lông mày, nhìn về phía lão nhân đối diện, sắc mặt Chu Thiến không phải rất dễ nhìn, nói một câu:
- Lương Sinh đợi chút.
Kéo cửa phòng đi ra ngoài.
Trong phòng, Lục Lương Sinh cũng không muốn nghe lén, nhưng tu hành đến nay, tai mắt trở nên linh mẫn hơn so với thường nhân, muốn không nghe cũng khó khăn.
-..... Khi nào phát bệnh?
- Ngay tại vừa rồi, uống thuốc cũng vô dụng. Loading...
- Có phái người đi tìm lang trung?
- Đã sai người đi..... Bất quá lão gia, ta hoài nghi tiểu thư trúng tà.
- Không được hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tuy-quoc-su/1483657/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.