- Xem ra miếu hoang chỗ này sẽ có khách nhân muốn tới, sư phụ, đợi lát nữa đừng nói chuyện để tránh hù dọa người ngoài.
Tượng thần đứt gãy cánh tay bên cạnh, Đạo Nhân cóc ngồi ở phía trên, nhìn chằm chằm nồi cháo trên đống lửa một hồi.
- Vi sư chỉ quan tâm lúc nào ăn cơm....
Ngoài miếu hoang, gió càng lớn hơn, trên đường bùn hoang phế, mấy người chạy vội tới, đèn lồng trong tay điên lay động, nhìn thấy ánh sáng từ cửa miếu soi sáng ra, lộn nhào vọt vào. Vừa vào trong liền thấy một thư sinh trường bào mỏng xanh giống như bọn họ đang cầm một quyển sách xem say sưa ngon lành.
- Nhanh đi, chắn cửa!
Bốn người không để ý thư sinh ở bên kia tới trước nơi này, vội vàng tìm tấm ván gỗ rách rưới gần đó, còn hợp lực dời bàn dâng hương bị gãy một chân đi qua, đem cửa chặn lại.
- Hẳn là vào không được...
- Bên kia có vị đồng môn, muốn nói cho hắn biết hay không?
Một người gật gật đầu, đang muốn mở miệng nhắc nhở thư sinh đang mê mẩn đọc sách bên kia, tiếng gió ngoài miếu đột nhiên dừng lại, hồ ly hót vang tới gần, tiếng bước chân nhu hòa đã đi tới ngoài cửa. Bốn người nuốt nước miếng, trên mặt đều là mồ hôi.
- Xong rồi xong rồi.
- Hai yêu kia.....
Loading...
- Đã nói phi lễ chớ nhìn mà..... Lần này như thế nào cho phải đây.
Đống lửa chập chờn, chiếu sáng thư sinh lân cận, đôi mắt khẽ nâng lên.
- Yêu?
Đạo Nhân cóc nằm sấp thành một đống nửa mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tuy-quoc-su/1483653/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.