Lục Tiểu Tiêm từ dưới đất ngồi dậy lao vào trong phòng, chạy đến cửa ra vào liền bị Lục Nhị Lại bắt được, ôm vào trong lòng.
- Ha ha..... Đi theo lão tử vào trong núi làm bà nương đi.
- Buông ra... Phụ thân, mẫu thân cứu ta!!!
Trong tranh nổi lên sương mù, đột nhiên thay đổi, đánh tới ngoài, trong mơ hồ, trong tầm mắt Lý Kim Hoa, Lục Tiểu Tiêm, Lục Lão Thạch, sơn phỉ, thậm chí Lục Nhị Lại bay rớt ra ngoài xuất hiện thân ảnh một nữ tử, khuôn mặt âm trầm đáng sợ.
- Đi mau!
Ba tên sơn phỉ kia sợ đến xanh cả mặt, cầm đồ, nhanh chóng chạy ra sân nhỏ.
Thôn còn đang hỗn loạn, chiếu đỏ cả bầu trời đêm, Lưu Nhị Long ở lại ngoài canh gác còn có hai tiểu đầu mục sơn phỉ, xa xa nghe được tiếng bước chân liên tiếp, lờ mờ vọt tới bên này. Cũng không biết quan binh hay là ai, không dám khinh thường, vội vàng để cho thủ hạ bên cạnh thổi còi, ghìm lại dây cương, ngựa gấp rút bắt đầu chạy, sơn phỉ nghe được còi huýt xách theo gà vịt, vải vóc, thu hoạch tương đối khá đi theo đầu lĩnh chạy vào bóng đêm.
Người thôn bắc tới, thấy thôn dân rên rỉ đầy đất, quay đầu hô to:
- Mọi người hỗ trợ cứu người, dập lửa!!
Trên đường bùn xa xa. Chuông đồng nhẹ lay động, đinh đinh đang đang theo đường tối đi đến, đảo mắt liền tiến vào phạm vi ánh sáng của lửa lớn, Lục Lương Sinh nhìn xem phòng ốc thiêu đốt, thôn dân xung quanh lui tới múc nước dập lửa. Buông ra dây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tuy-quoc-su/1483631/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.