Nắm vuốt vài phiến lông gà, đứng dậy rời khỏi, đi ra không xa, xa xa nhìn thấy Lục Nhị Lại đang đứng trên đường nhỏ quanh đồng ruộng hát khúc, lung lay trở lại, hướng về phía mấy người phụ nhân đang giặt y phục bên bờ sông thổi một tiếng huýt sáo, chọc có người mắng to.
- Hừ.
Lục Lương Sinh nhìn thấy thế, cúi đầu nhìn nhìn lông gà trong tay, một đường về đến nhà, mẫu thân lúc này đã khôi phục tâm tình, hốc mắt còn ửng đỏ, đang cùng Lục Lão Thạch thanh lý chồng củi dựng lên một căn lều nhỏ, Tiểu Tiêm ở bên cạnh trợ thủ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tất cả đều là mồ hôi, lúc ngẩng đầu lên, nhìn thấy huynh trưởng trực tiếp về đến phòng, hơi nghi hoặc một chút nghiêng nghiêng đầu.
Trong phòng. « Nam Thủy Thập Di », « Thanh Hoài Bổ Mộng » bị lấy ra bày ở trên giường, Lục Lương Sinh lật từng tờ từng tờ, tiếng trang giấy được lật qua lật lại nhẹ vang lên một lát sau mới dừng lại, một đoạn chữ viết có chút mơ hồ phản chiếu trong đáy mắt thiếu niên.
- ... Hoài Giang có người nướng chim tước, mấy hôm sau, toàn thân tóc dài, ngứa lạ không chịu nổi, nhổ lông nào, lông đó mọc lại, còn dài hơn trước, liên tiếp mấy ngày mới lui..... Tên là Bạt Mao Thuật, giờ Hợi mặt đối nguyệt (mặt trăng),hướng nam...
- Nam Thủy Thập Di có nhiều cổ quái, các loại tiểu thuật trừng trị, trong đó cũng có phương pháp ác độc dồn người vào chỗ chết, Nhị Lại kia mặc dù có chút ác ôn, nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tuy-quoc-su/1483595/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.