Dứt lời, cũng mặc kệ thiếu niên có đồng ý hay không, giống như ảo thuật, trong tay nhiều thêm hai quyển sách cũ nát, bay đến trong ngực Lục Lương Sinh, người sau vội vàng ôm lấy, nhìn hai quyển sách trong tay, giật mình đứng ở nơi đó không biết làm sao. 
- Vi sư có thương tích trong người, không thể nói nhiều cùng ngươi, trước tạm trở lại nhà, đêm nay lúc đi ngủ, nhớ rõ đốt một nén hương trước cửa sổ, ta sẽ truyền thụ cho ngươi học thức từ trong mộng, bao gồm cả biết chữ. 
Bầu trời đã bị mây đen bao phủ, không gian tồi sầm xuống, gió lớn cuốn lên. Lão nhân quơ quơ ống tay áo: 
- Trời muốn mưa, nhanh về nhà, chuyện hôm nay, chớ nói với bất kỳ ai. 
- Vâng..... Tiên..... Sư phụ. 
Liên tiếp kinh hãi phá vỡ nhận biết đó giờ của Lục Lương Sinh, ôm hai quyển thư sách, rất có lễ phép cung kính khom người với lão nhân trước mặt, mơ mơ hồ hồ đi xuống chân núi. 
Oanh -- 
Tiếng sấm mãnh liệt vang lên từ chân trời, trong điện quang sáng ngời, một lão nhân đứng ở trong không gian trống trãi, sắc mặt chớp tắt, khẽ vuốt râu trắng. Đôi môi khẽ nhếch, nhu động. 
- Tốt căn cốt..... Thiếu niên lang..... 
Một cái lưỡi thật dài rủ xuống tới trước ngực, đợi điện quang đi qua, thì bá một tiếng lùi về trong miệng. 
Ầm ầm..... Tiếng sấm vang lên từ phía trên dãy núi. Thiếu niên ôm hai quyển sách vừa xuống núi không lâu, mưa to ào ào rơi xuống, tranh thủ để chúng ở trong ngực giấu sau lớp y phục, chạy nhanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tuy-quoc-su/1483591/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.