Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
- ----------------
“Đại sơn nha... Trong núi sài lang rất nhiều, đại ca đi đường lo sợ bất an. Chặt xong củi khô bán kiếm tiền, nhanh về nhà bên cửa phòng cha...”
Sơn ca thanh thúy lúc ẩn lúc không lay động biển mây tung bay bên sườn núi.
Thế núi uốn lượn, kéo dài hơn mười dặm, như Phật Đà nằm ngang, rừng hoang xanh ngắt chập chờn, phi điểu xẹt qua bầu trời, trong ánh nắng tây thùy, đáp xuống một cây tùng già trên độc phong, chải vuốt lông vũ, nghe được tiếng ca từ xa đến gần, nhấp nháy con ngươi chim nhìn lại phía dưới.
Đường núi uốn lượn, mơ hồ có tiếng bước chân đ I tới, chốc lát, thân ảnh một thiếu niên xuyên qua mây mù cuồn cuộn.
“Sài lang nha..... Đại ca đốn củi bán được tiền, hiếu thuận cha cầu bút mực. Xin đừng hại mệnh ta, hai ngày sau sẽ mua thịt hiếu kính ngươi....”
Thiếu niên đi tới, tình hình trở nên rõ ràng, phía sau lưng buộc hai bó củi khô, bên hông còn có treo một con thỏ rừng đang giãy dụa, thiếu niên hát sơn ca, con mắt thỉnh thoảng nhìn quanh bốn phía, nhìn thấy cây tùng già, chậm rãi đi qua, kính cẩn bái một bái với lão thụ mới tiếp tục tiến lên.
- Người trong thôn nói cây tùng già có linh, người lên núi, cần phải bái nó... Cũng không biết thật giả.
Người thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi, mặt mày thanh tú, bất quá gương mặt bị gió thổi lạnh đến trắng xanh, y phục vải thô, quần che hạ thân miễn cưỡng chỉ tới bắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tuy-quoc-su/1483589/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.