Thước Nhạc cầm khăn tay lau miệng cho Quả Quả, “Ăn từ từ.”
Quả Quả nuốt cơm trong miệng xuống, “Ba ba, hôm nay con mang A Phúc đi học được không?”
Gắp một quả trứng đặt vào đĩa của Quả Quả, “A Phúc rất náo, bà Hình sợ ồn, con có thể mang tứ sắc đi, không phải là dạo này con học màu nước sao, đến lúc đó có thể để tứ sắc làm người mẫu.”
Cậu bé cười tủm tỉm gật đầu “Vậy xanh tía thì sao, sẽ cô đơn lắm a.” Hai chú vẹt vàng xanh thì đã sớm ghép thành một cặp, ngày thường quấn quýt lấy nhau, bỏ mặt hai con kia, vào không gian hưởng tuần trăng mật, Thước Nhạc cũng không phát hiện chúng vài ngày rồi.
Dát…xanh tía đứng trên giá gỗ một góc nhà ăn đáng thương nhìn Thước Nhạc.
Thước Nhạc trừng mắt về phía nó, “Để nó tự kiểm điểm cho tốt đi. Cuối tuần này ở nhà suy nghĩ về sai lầm của mình.”
Nghe vậy xanh tía cúi đầu, xoay người “Hứ…quá nhỏ mọn, không phải là thấy bạch bạch sao? Hứ…không đẹp chút nào, xem lông chim xinh đẹp của mình này, vừa đẹp lại vừa giữ ấm…hừ…không có lông chim nên mới phải ôm nhau sưởi ấm…a…ta là thiên tài, lại có thể hiểu được vấn đề sâu ảo như vậy…a…thiên tài.” bước chậm từng bước, về phía đỉnh giá gỗ, vừa đi vừa nói thầm, càng nói càng phấn khích.
Thước Nhạc cảm thấy gân xanh trên đầu mình nhảy nhảy, bả vai của Ngô thẩm trong bếp không ngừng run run, Khúc Phàm muốn cười mà không dám cười.
Liếc Khúc Phàm một cái, khụ… “Cuối tuần này mứt hoa quả của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tru-khong-gian-thuong-dai-hoc/1309554/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.